Chương 10
Những suy nghĩ
sau cùng
Chết là một bắt đầu. Đây là
cánh cửa để thoát khỏi màn đêm và là cơ hội tươi mát cho chúng ta, để
vui với những cây trái mà chúng ta đã gieo trồng, trong sự phù hợp bởi
nguyên nhân và kết quả của nghiệp lực. Trong khi bánh xe của nghiệp
xuyên suốt qua tất cả thời gian, thì sức đẩy của nó có thể làm cho xa
dần sự càn quét và trực tiếp sau khi chúng ta chết hơn là nó đã kéo dài
trong đời sống của chúng ta.
Vì sao vậy? Chúng ta càng
sống bao lâu thì tâm thức của chúng ta là một chương trình hoạt động với
sự cấu tạo thân thể vật lý của chúng ta và công việc hằng ngày. Điều này
rất khó để thay đổi nhiều những sự cấu tạo này một cách trọng yếu. Thế
nhưng một khi từ bỏ thân thể vào thời điểm chết thì tâm thức sẽ hoạt
động theo ý nó. Rồi thì chỉ một việc duy nhất là kiểm tra sự nhận biết
của chúng ta, sẽ là những tập quán mà chúng ta đã trồng vào trong giòng
chảy tâm thức của chúng ta.
Chúng ta đã trải qua kinh
nghiệm hầu hết như thế nào, khi mà tâm của chúng ta được đong đầy với
nhiều niềm vui, bất cứ những gì chúng ta thấy, nghe hay cảm giác mang
lại làm cho chúng ta vui. Khi mà tâm thức của chúng ta bị đánh động, mọi
vật làm cho chúng ta phẫn nộ. Những điều tác dụng hỗ tương mạnh hơn ngay
cả sau khi chết, bởi vì sau đó tất cả sẽ hiện ra căn cứ theo thói quen
với hướng của chúng ta và những sự cảm kích có tính cách theo thói quen
có khuynh hướng riêng lẻ. Như vậy, nếu chúng ta đã tạo ra con đường của
sự sân hận, giận dữ và si mê thì chúng ta sẽ sanh vào nơi chốn hoang phế
bởi sự đói khổ, ngu si và hiện tượng của địa ngục. Nếu chúng ta đã từng
vui vẻ, an bình và hoan hỷ thì thế giới của chúng ta sẽ làm sáng tỏ như
một phần của sự hòa bình và an lạc. Nếu chúng ta vui với phẩm chất của
cõi Cực Lạc thì chúng ta sẽ sanh về đó hoặc những cõi Tịnh độ với sự hòa
bình và an lạc, và nếu chúng ta ngộ được sự giác ngộ tự nhiên của tâm
thức và hoàn toàn ở đó thì tâm thức của chúng ta sẽ nối liền với vũ trụ
tuyệt đối, thiên nhiên chơn thật; sự an lạc và những hoan hỷ sau cùng và
việc phụng sự cho những người khác sẽ chiếu sáng phía trước dễ dàng như
những tia sáng của mặt trời chiếu sáng tự nhiên cho chúng ta.
Một vài người trong chúng ta
có thể buồn rầu về những gì đang chờ đợi chúng ta khi chúng ta chết. Thế
nhưng đây là thời gian chẳng phải để ngạc nhiên hay buồn tủi. Đây là
thời gian để thừa nhận điều mà chúng ta có một cơ hội tốt bằng vàng để
nhận biết thật sự cho ngày lớn ấy đối với chúng ta và thay đổi cuộc đời
của chúng ta trong phương hướng đứng đắn cho bây giờ và vĩnh viễn cho tự
chúng ta và những người khác trong mai hậu.
Ngay cả nếu chúng ta già cả,
cho đến hơi thở cuối cùng của chúng ta thì nó cũng chẳng quá trễ để thay
đổi cội nguồn của cuộc đời chúng ta. Chúng ta không cần làm một vài việc
gì có hiệu quả cao. Chúng ta không cần nghỉ ngơi một chút và vui vẻ với
cảm giác của sự hòa bình và vui với điều mà được sanh ra trong chúng ta,
với những gì là rộng rãi, chúng ta có thể và phù hợp cho những gì thuộc
về truyền thống tinh thần mà chúng ta đang mong đợi.
Nếu chúng ta còn trẻ, điều
tốt nhất để tiến tới là cố gắng cho tương lai của chúng ta ngay từ bây
giờ. Bởi vì chúng ta chẳng được phép trễ hơn. Tất cả đều hạ cánh nơi
cánh cửa của thế giới tiếp đó, khi thở ra mà không hít vào lại. Tuổi trẻ
chẳng thể bảo đảm đối với điều sau cùng kia.
Tất cả những người cầu
nguyện và thiền định trong quyển sách này là công cụ để gieo trồng chất
lượng tinh thần. Sự quy hướng về là để điểm sáng năng lượng của sự nhận
biết tốt đẹp. Lòng từ bi là sự mở cửa quả tim của chúng ta đến với tất
cả tình yêu thương. Sự cầu nguyện biểu thị cho những tư tưởng thiện
lương và những cảm giác. Rộng về sự lý giải là cái nhìn về tất cả mọi
vật và mọi người như là cội nguồn và sự hiện hữu của hòa bình và an lạc.
Những lễ nghi của tôn giáo là hình thức để sáng tạo một nền văn hóa tốt
đẹp trong đời sống của chúng ta. Quán tưởng chư Phật và những cảnh Tịnh
độ là để chuyển hóa của hình ảnh thuộc về của chúng ta và những tư tưởng
đi vào sự nhận biết việc gia trì tốt đẹp hơn. Những kinh nghiệm về những
sự gia trì của sự chúc phúc ấy của đấng giác ngộ là sự giới thiệu cho
chúng ta đến với sự hòa bình an lạc khi tái sanh. Đón nhận những sự cầu
nguyện, những sự Thiền định và những sự hy hiến thân thiện bởi những
người khác, là một nguồn hô hấp và phước đức.
Nơi quê hương tôi xuất thân
là Tây Tạng, có nhiều người đã trải qua thời gian trong nhiều năm sống
đời sống độc cư và thực tập cho chính họ cũng như cho những người khác
trong các hang động. Cách sống với hình thức này và sự hiến thân ấy rất
là tuyệt vời. Thế nhưng đấy chẳng phải là điều bắt buộc. Nếu chúng ta
thực tập chơn thật cho ngay trong 10 hay 20 phút hằng ngày; dẫu sao đi
nữa sự cầu nguyện trước đức Phật Vô Lượng Quang hay thể hiện một vài sự
thiền tập khác, thì sự hành trì của chúng ta sẽ là sự biểu hiện cụ thể
cho tất cả về chất lượng tinh thần đã đề cập bên trên. Tiếp đến, nếu
chúng ta nhớ lại những điều gì mà chúng ta đã cảm nhận được suốt trong
khi chúng ta thực tập, cứ thế và cứ thế xuyên suốt trong ngày, điều ấy
là sức đẩy sẽ giúp ta hoàn thành tốt đẹp cho cả đời sống hoàn hảo của
chúng ta. Một ngày nào đó chúng ta sẽ tìm được điều mà thái độ của tâm
được chuyển biến. Chúng ta chẳng cần một sự ngụy tạo về cảm giác của sự
an lạc, hoan hỷ và sự hiện diện của bậc gia trì nữa, chúng sẽ là những
gì mà chúng ta trở thành và sự chết cũng như tái sanh sẽ chảy suốt không
gián đoạn của bánh xe quay về sự hòa bình và an lạc bởi năng lực của tự
chính tâm thức của chúng ta.
Chỉ trong một vài phút thiền
tọa chơn chính ấy mà làm thế nào để sản xuất ra những thành quả to lớn
như vậy? Đồng giống với với lý do như thế, Ngài Shantideva dạy rằng: “Nếu
các bạn phát tâm Bồ đề, ngay từ trong lúc ấy, ngay cả như bạn rơi vào
hôn trầm hay hỗn loạn, thì năng lực của phước đức sẽ càng ngày càng tăng
thêm chẳng dừng nghỉ, được đong đầy bởi không gian dài rộng hơn”.
Điều quan trọng là việc thực hành của chúng ta phải nỗ lực hơn, so với
thời gian dài sau đó nữa. Cũng như vậy nếu chúng ta khởi đầu bởi việc
thiền tập của chúng ta với thành ý, thì sức mạnh của tinh thần kia sẽ
làm sống lại liên tục, sức mạnh kia sẽ phát triển mạnh mẽ hơn trong từng
bước thời gian khi chúng ta thực tập thiền quán.
Chính bản thân tôi chứ chẳng
phải người nào khác, chẳng nói nhiều về sự cầu nguyện hoặc thiền quán
lâu dài, nhưng một cái gì đó bởi sự tự nhiên và đã dưỡng dục tôi là một
sự nung nấu cho đức tin trong sự tồn tại cho đến bây giờ của chất lượng
trang nghiêm trong chúng ta và bên ngoài chúng ta nữa. Chúng ta có thể
gọi đấy là chất lượng Phật (Phật chất). Đa phần thời giờ tôi sống trong
sự kính ngưỡng hãy vui với những gì hiện có. Rồi thì tôi tiến đến điểm
phân chia con đường ở bên này hay bên kia của cuộc sống. Riêng tôi thì
hy vọng tràn đầy ở những bộ mặt với sự an lạc và sự hoan hỷ và những
việc ấy sẽ mang đến hướng dẫn cho tôi để được hạnh phúc hơn ở một quê
hương khác, nơi mà tôi sẽ tái sanh, nơi đó chỉ có hòa bình và an lạc.
Tôi nóng lòng mong mỏi rằng
các bạn, những người thân thương của tôi, sẽ hài lòng với những lời dạy
của đức Phật và những vị đạo sư mà tôi đã phân tích với các bạn trong
quyển sách này và rằng các bạn sẽ thưởng thức những sự lợi ích ấy mà tôi
đã hoan hỷ hoặc nhiều hơn nữa, tốt hơn ở mức trung bình. Quả thật hồi
hộp như thế nào để nghĩ về một ánh sáng quang huy trong tương lai cho
nhiều người trong chúng ta cũng được như vậy.