Life, Death and After Death
SỐNG, CHẾT và SAU KHI CHẾT
Lama Thubten Yeshe
Vô Huệ Nguyên chuyển ngữ - Phổ Từ Diệu Hương hiệu đính
Việt Nalanda Foundation ấn tống và phát hành tại Hoa Kỳ 2009
Lời người dịch
“Hãy
ngồi thoải mái, hai tay để ở vị trí nào cũng được, miễn là thoải mái. Chúng ta
hãy là! Hãy chỉ là!” Lama Yeshe --- một thiền giả, một hành giả, một đạo sư của
Phật giáo Tây Tạng --- dạy thiền như vậy.
Bởi
vì chúng ta đang thực tập giải thoát. Giải thoát có nghĩa là không còn bị ràng
buộc bởi bất cứ gì, không còn bám víu vào bất cứ gì, bất cứ ai, kể cả Phật! Hãy
chỉ là! Tư tưởng này có quá đáng lắm không? Có gay gắt lắm không? Có kiêu ngạo
không? Câu trả lời là tùy mỗi người, tùy vào sự phá chấp của mỗi người, tùy vào
sự giác ngộ Không Tính của mỗi người. Hãy giải thoát ngay cả sự giải thoát cuối
cùng, nếu có.
Nhưng
dù trả lời bằng cách nào đi nữa hay là không trả lời (im lặng cũng là một cách
trả lời) thì tất cả chúng ta cũng đã có một lần hoặc muôn vạn lần phải thật sự
đối diện với sự giải thoát vĩnh cửu của chính mình, với vô tự tính của chính
mình, với “bản lai diện mục” của chính mình, với sự rỗng lặng tuyệt đối,
như-như trong thân trung ấm (BARDO) ngay sau khi chết. Lúc đó, nếu chúng ta
không “CHỈ LÀ” thì ngay lập tức chúng ta sẽ biết tác dụng của sáu nẻo luân hồi
là gì và sẽ đi theo cái nẻo mà chúng ta bị lôi cuốn (nghiệp lực, gió nghiệp) hay
tự chúng ta chọn (đại nguyện lực).
Vì
thế, Lạt ma lại nói, “Thiền là tự giáo huấn chính mình làm quen với thân trung
ấm.” Có nghĩa là làm quen với giây phút sau khi chết. Nghe thì có vẻ kỳ cục
lắm, có vẻ lạ đời lắm, đang sống mà tại sao lại học chết? Thiền là để có một
đời sống hạnh phúc, an lạc, chứ có phải thiền là để học chết đâu. Nhưng...
Tất
cả những vị đại thành tựu giả (mahasiddha), tất cả những vị đại đạo sư và tất
cả những người sống an lạc nhất đều thường xuyên sống tỉnh thức với giây phút
thân trung ấm này, ngay trong cuộc sống của họ, vì chúng ta thường chết và
chúng ta cũng thường sống trong từng giây từng phút. Sống chết cũng như hơi thở
vào ra, cũng như thay quần áo mỗi ngày. Cái thân xác vật chất tứ đại này có
sống có chết nhưng tâm bản nhiên của chúng ta không có sống, không có chết,
không có kiếp nào cả, ngay cả không có thời gian. Trong quyển sách nhỏ này đạo
sư Lama Yeshe sẽ giải thích và hướng dẫn chúng ta về quan niệm sống, chết và
sau khi chết như thế nào của Phật giáo và nhất là của Phật giáo Mật tông Tây
Tạng.
Khoa
học tân tiến ngày nay càng ngày càng chứng minh được thân thể của chúng ta
trống rỗng và đầy ánh sáng. Dù tin hay không tin, như thị vẫn là như thị. Những
gì Ðức Phật đã khám phá ra trong lúc Ngài thiền định hơn 2500 năm về trước càng
ngày càng rõ rệt qua những cuộc thí nghiệm và những sự học hỏi được từ thiên
nhiên của khoa học. Con người càng ngày càng bớt vô minh, con người càng ngày
càng thấu hiểu được chính mình và vũ trụ chung quanh mình, con người càng ngày
càng cởi mở hơn, tâm càng bao la hơn. Con người càng ngày càng cởi bỏ được
những lớp áo u mê, khắt khe và chấp vào những giáo điều tưởng tượng. Sự thật
vẫn là sự thật, như thị vẫn là như thị. Khi chưa biết thì bị lôi cuốn vào tập
tục, truyền thống, giáo điều, công ước và đức tin nhưng khi biết rồi thì cần sự
can đảm để tiến hóa và chuyển hóa. Tâm thức của chúng ta chuyển hóa, vận hành
liên tục không bao giờ ngừng. Tất cả những tập tục, truyền thống, giáo điều,
công ước, tôn giáo, triết học...vân vân... đều là sản phẩm của tâm nên chúng
cũng chuyển hóa thay đổi không ngừng nghỉ. Chúng ta không thể khư khư ôm giữ
một triết thuyết muôn đời muôn kiếp trong khi tâm của chúng ta đang tự chuyển
hóa ở bên trong để đối diện với hoàn cảnh của hiện tại. Sự kiện ‘khư khư ôm giữ’
xẩy ra ở trong tâm mà sự thay đổi cũng xẩy ra ở trong tâm, nên có một sự xung
đột, có một cuộc chiến ở ngay tại tâm của chính mình. Ðau khổ là ở đó. Chuyển
hóa, vận hành chứ không phải phá hủy, tiêu diệt. Sự tự nhiên không bao giờ bị
hủy diệt.
Tất
cả mọi hiện tượng trong vũ trụ đều chuyển hóa liên tục, khi một hiện tượng
chuyển hóa nó tạo ra những hiện tượng khác ở chung quanh nó, rồi những hiện
tượng mới này lại tạo ra những hiện tượng mới khác, liên tu bất tận. Ngay cơ
thể của chúng ta, nếu đặc biệt chú ý theo dõi, chúng ta sẽ biết được nó thay
đổi trong từng giây phút, sự thay đổi này có ảnh hưởng đến cả tâm sinh lý của
chúng ta. Sự thay đổi tâm sinh lý này lại gây ảnh hưởng đến hoàn cảnh chung
quanh trong đời sống hàng ngày của chúng ta, từ tình cảm đến tất cả mọi sinh
hoạt. Sự thay đổi có thể nhìn thấy rõ rệt nhất ở một người là lúc vừa vào đời
--- thời gian lúc thọ thai và lúc lọt lòng mẹ --- ở tuổi dậy thì, lúc bước vào
tuổi thanh niên, lúc bước vào tuổi trung niên, lúc bước vào tuổi lão niên và
lúc ra đi (chết). Nếu hiểu được sự thay đổi mãnh liệt của một em bé đang trong
tuổi dậy thì (10-17) thì sẽ biết thông cảm và hướng dẫn em, thì mới thương yêu
em hơn bao giờ hết. Tất cả những sự đau khổ, đổ vỡ, vui vẻ, hạnh phúc, chán đời
trong một đời người hầu như đều bắt đầu và được in sâu vào tâm khảm ở giai đoạn
này. Ở tuổi này cái gì cũng muốn nổ tung, bùng vỡ, vì sức sống đang bùng lên
trong thân thể, vì các kích thích tố đang phát triển mạnh trong cơ thể, kích
thích tố có ảnh hưởng đến sinh hoạt của các em; các em chỉ muốn xé tung quần áo
ra; các em chỉ muốn đi ra khỏi nhà, chỉ muốn thoát ra khỏi cái nhà tù chật chội
này --- nhà tù của chính thân xác mình và nhà tù của hoàn cảnh sống hiện
tại...vân vân...--- như những cơn cuồng phong chỉ muốn bay loạn cả không gian.
Các bậc cha mẹ nếu biết được những hiện tượng tự nhiên này để thông cảm, để
hướng dẫn con mình thì đâu có những cảnh đau buồn xẩy ra, thì xã hội sẽ có biết
bao nhiêu nhân tài, sẽ có biết bao nhiêu nhà lãnh đạo xuất chúng. Thống kê cho
biết tỷ lệ tử tự ở tuổi này không ít. Cha ông, tổ tiên của chúng ta và ngay cả
chính chúng ta từ ngàn năm đã trải qua giai đoạn này mà không học hỏi được gì
để hướng dẫn con cái, chỉ biết lấy cái thông minh, cái tự ái và cái tôi của
người lớn để áp đặt lên sự tự nhiên phát triển của trẻ con. Vô minh vẫn là vô
minh mà như thị cũng vẫn là như thị. Phải chăng chúng ta cần học hỏi hơn nữa và
cần thật nhiều can đảm thực hành những điều học hỏi được thì vô minh mới chuyển
thành trí tuệ, mới là cái biết như thị? Trí tuệ không đến từ sự thông minh hóa
của con người mà đến từ sự thực hành đạo pháp. Nói cách khác, trí tuệ là
đang-chỉ-biết tất cả mọi hiện tượng đang chuyển hóa mà không có một sự tham dự
nào của trí thông minh.
Sự
chuyển hóa này liên tục, khi tứ đại ‘chìm đi’ trong giờ phút cận tử không có
nghĩa là chúng mất đi, chúng chuyển vào bản tính thật của chúng ở trong vũ trụ,
đất về với đất, nước về với nước, lửa về với lửa, gió về với gió. Khi chuyển
như vậy chúng để lại những hiện tượng, đây chính là những ảo ảnh mà chúng ta
nhìn được trong lúc chết. Khi còn sống càng tham sân si bao nhiêu thì trong lúc
chết những ảo ảnh này càng dữ tợn bấy nhiêu, càng đáng sợ bấy nhiêu. Có người
gọi là cảnh phán xét, có người nói là Ngọc Hoàng đọc sổ thiên đình, nhưng dù
quan niệm bằng bất cứ hình thức nào đi nữa, hiện tượng này đều xẩy ra cho tất
cả mọi người, dù có đạo hay không có đạo, dù tin hay không tin. Khi một hiện
tượng xẩy ra là trùng trùng điệp điệp hiện tượng sinh khởi, huống chi một hiện
tượng chuyển hóa vô cùng quan trọng là lúc ra đi của một con người.
Trong Tâm Kinh Bát Nhã Ba La Mật có một câu mật chú vô
cùng huyền bí và nhiệm mầu:
“ YẾT ÐẾ, YẾT ÐẾ, BA LA YẾT ÐẾ, BA LA TĂNG YẾT ÐẾ, BỒ ÐỀ
TÁT BÀ HA.”
Chuyển
ngữ theo phương trời Bát Nhã Ba La Mật:
“HÀNH
THÂM, HÀNH THÂM, HÃY HÀNH THÂM, HÃY HÀNH THÂM NỮA ÐI, TỰ TẠI AN LẠC!”
Có thể chuyển ngữ một cách miễn cưỡng ở đây:
“CHUYỂN HÓA, CHUYỂN HÓA, HÃY CHUYỂN HÓA, HÃY CHUYỂN HÓA
NỮA ÐI, TỊNH ÐỘ AN LẠC!”
Hoặc
chuyển ngữ một cách thanh thản siêu tuyệt bát ngát:
“VẬN
HÀNH, VẬN HÀNH, LUÔN VẬN HÀNH, MÃI LUÔN LIÊN TỤC VẬN HÀNH, NHƯ-NHƯ AN LẠC!”
Chuyển
hóa, vận hành là bản tính tự nhiên của đại vũ trụ và tiểu vũ trụ (con người,)
khi biết được tiến trình này, chúng ta không còn sợ hãi. Khi không còn sợ thì
chúng ta biết sống thoải mái hơn, an lạc ngay ở giây phút hiện tại và giải
thoát ở giây phút trong thân trung ấm. Trong quyển sách nhỏ bé này, Lama Yeshe
sẽ dẫn chúng ta hiểu từng giai đoạn của cuộc sống và ở thân trung ấm.
Chắc
chắn trong lúc chuyển dịch sẽ có rất nhiều thiếu sót, kính xin quý vị lượng thứ
và khuyên bảo.
Dịch
giả cũng không quên cám ơn Dr. Nicolas Ribush thuộc trung tâm The Lama Yeshe
Wisdom Archive (LYWA) đã cho phép dịch quyển sách này.
OM
MANI PADME HUM
Vô
Huệ Nguyên