Kỳ IV: Họa sĩ Phùng Long Biên: Phật pháp giúp tôi không rơi vào hoang tưởng…
Sau khi kỳ I, II III của bài “Chuyện kể của Phật tử khi gặp một số nhà ngoại cảm”
được đăng tải, anh TVK đã gọi điện thoại phê bình tác giả, vì với gia
đình anh hạnh phúc lớn nhất là tìm được mộ của người thân. Anh TVK cho
biết, anh vốn là một nhà khoa học tự nhiên, trước đây không bao giờ tin
vào chuyện tâm linh, ngoại cảm.
Nhưng sau khi tìm được mộ của người thân, với những tình tiết ly kỳ,
và rất mầu nhiệm trong suốt hành trình tìm kiếm, anh rất tin vào khả
năng của một nhà ngoại cảm được nêu tên trong kỳ I. Anh còn cẩn thận cho
biết, anh đã xét nghiệm ADN và kết quả là chính xác 100%.
Trong khi đó cũng có người đã bị không ít nhà ngoại cảm đạo hạnh kém lừa
đảo, sau bao nhiêu năm rong ruổi theo đuổi “sư phụ” khi tỉnh ngộ thì
không dám nói ra, vì “xấu thầy thì hổ ai?”, nói ra biết đâu lại còn bị
chê là mê tín, nên tốt nhất là “ngậm bồ hòn làm ngọt”. Với những người
này, ngoại cảm là một trò đùa.
Có Phật tử đã khuyên tôi nên dành thời gian để tu tập, viết những điều
trên nào phỏng có lợi ích gì cho việc tu tập của bản thân, chỉ rơi vào
tranh luận vô ích. Tôi lại có suy nghĩ khác, mình là Phật tử trẻ sống
trong cuộc sống đời thường, cha ông đã từng dạy “nói mà không làm là bất tín, biết mà không nói là bất nhân”.
Tôi không dám nhận mình “biết” hiểu theo nghĩa giác ngộ, nhưng tôi biết
để có môi trường tu tập tốt, tinh thần của người Phật tử đâu chỉ tu cho
bản thân, mà còn tinh thần hoằng pháp, tinh thần xả thân, dám đấu tranh
bảo vệ đạo pháp, phê bình những sai trái, lệch lạc. Đó cũng là một cách
tu giản dị và khiêm nhường trong cuộc sống đời thường, chứ không phải cứ
“mũ ni, che tai” mới là tu thân.
Cũng có nhà khoa học nhắc nhở, viết về hiện tượng tâm linh và ngoại cảm nên cẩn trọng, vì lĩnh vực ngoại cảm “không đơn giản”, tri thức hiểu biết của cá nhân thì nhỏ bé mà bể học thì khôn cùng…
Trân trọng cảm ơn các quí vị đã quan tâm và có lời căn dặn tác giả. Chính vì ý thức rất rõ về một lĩnh vực “không dễ”, lâu nay trong dư luận xã hội đã tồn tại những luồng thông tin trái – nghịch. Hiểu được điều đó, tác giả đã rất cẩn trọng:
Thứ nhất, không viết theo cảm tính, không vì
những tính chất riêng lẻ, sự vụ để khái quát thành sự khẳng định hay phủ
định về một nhân vật cụ thể là có khả năng hay không có khả năng ngoại
cảm, khi chưa có bằng chứng xác quyết.
Tác giả không đánh giá và không đủ khả năng để đánh giá theo kiểu công
nhận hay phủ định khả năng nào của bất kỳ nhà ngoại cảm nào theo kiểu
suy diễn hay cảm tính, thậm chí cả ở góc độ khoa học, vì trình độ khoa
học của tác giả có hạn.
Thứ hai, bài viết không có ý phủ định khả
năng ngoại là có thật ở một số người, chỉ phê bình các câu chuyện hoang
tưởng mà một số nhà ngoại cảm và tự xưng là ngoại cảm đã tuyên bố, thời
gian kiểm chứng đã qua, nên đủ để kết luận.
Thứ ba, hiện tại tác giả có đủ tư liệu về
những tuyên bố hùng hồn của một vài nhà ngoại cảm và tự xưng là ngoại
cảm về những chuyện dự báo sẽ xảy ra trong cuối năm 2010 đến 2012 như sẽ
có động đất toàn cầu cỡ 16 độ richte trở lên, trong khi tác giả tìm
hiểu và được biết thang độ richte chỉ dừng lại ở con số 10. Đến nay
các nhà khoa học cũng chưa ghi nhận có trận động đất nào vượt con số
này.
Hay những dự báo như sẽ xảy ra chiến tranh thế giới thứ 3 vào ngày X
tháng Z năm 2010, đến hết năm 2012 thế giới sẽ chỉ còn lại hơn 2 tỷ
người,….đó là những tuyên bố rất mạnh, so với những tuyên bố liên quan
đến sự kiện kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội thì những tuyên bố trên
còn thuộc dạng “chấn động” hơn rất nhiều. Song tác giả - Giới Minh chưa đưa vào bài viết này.
Do mốc thời gian chưa tới, nên tác giả không đưa vào bài viết và chưa
có bình luận nào về những câu tuyên bố trên (đợi thời gian sẽ biết) là
sự chính xác đến từng chi tiết (hay sai đến từng chi tiết).
Sở dĩ, tác giả viết lên những điều này là vì có nhà ngoại cảm được
một phần “cảm” mà chín phần “hoang” lại rất tự tin tuyên bố trong các
buổi sinh hoạt có sự tham gia của không ít các nhà khoa học, cán bộ lão
thành cách mạng, nhân sĩ trí thức cao tuổi….
Trong khi đó, ở góc độ Phật pháp kể cả những dự báo trên là đúng,
cũng không có gì gây nhạc nhiên, vì mọi sự vật hiện tượng đều bị chi
phối bởi luật vô thường. Hiểu được như vậy, chúng ta không câu chấp vào
những câu chuyện đúng như tinh thần “không cần tranh luận, vô ích”. Nếu…
…Nếu ai cũng hiểu vậy, sự việc sẽ đơn giản. Thực tế lại không như vậy,
có nhà nghiên cứu, có nhà khoa học…như trong bài viết đã nêu còn nhầm
đường thì sự hoang mang của dư luận xã hội về hiện tượng ngoại cảm là có
thật, và do vậy chúng ta không thể không lên tiếng.
Nếu ai cũng có sự giác ngộ đến mức đủ để “miễn dịch” thì các nhà ngoại cảm hoang đường, các ông đồng, bà cốt sẽ không có đất để “nói bậy”. Đáng tiếc, “kháng thể” đó chưa nhiều trong nhận thức của nhiều người, và do vậy những dự báo “linh tinh”, những câu chuyện hoang đường đã làm phiền não không ít gia đình, không ít người…khi tin vào nó.
Qua tiếp xúc, tìm hiểu thực tế, chúng tôi nhận thấy, trong các nhà
ngoại cảm được các cơ quan nghiên cứu công nhận, hay những nhân vật có
những khả năng đặc biệt có tính chất ngoại cảm, nhân vật nào có sự am hiểu Đạo Phật thì họ đều có sự cư xử chừng mực với chính khả năng của mình,
tránh đi quá xa, rơi vào sự thái quá theo kiểu hoang tưởng…để vận dụng
khả năng của mình đóng góp vào tinh thần giúp đời, cầu đạo (cầu sự giác
ngộ Phật pháp).
Một số trường hợp, đó là:
Bác Phùng Long Biên - họa sĩ, thương binh hạng ¼ ở
xóm 9 xã Nghi Hương – Cửa Lò – Nghệ An tuy không nhận mình là nhà ngoại
cảm, nhưng trong 20 năm là công việc tâm linh bác đã chữa cho hàng trăm
bệnh nhân (theo thống kê của bác Biên, có đầy đủ địa chỉ và số điện
thoại liên hệ).
Chúng tôi không xác quyết con số thống kê này, tuy nhiên căn cứ vào
danh sách đó, chúng tôi đã liên hệ với một số bệnh nhân và xác thực ghi
chép của bác về quá trình chữa bệnh của các trường hợp liên hệ là chính
xác, có nhiều trường hợp kỳ lạ, rất khó giải thích theo góc độ khoa học.
Tất cả tên, tuổi, địa chỉ của bệnh nhân đều được bác ghi công khai trong quyển “Giấc mơ tiên” khi gửi đến Trung tâm NCTNCN để các nhà khoa học, bạn đọc có điều kiện kiểm chứng tính trung thực của quyển nhật ký “Giấc mơ tiên” mà chính bác là người đã thực hành gần 20 năm nay.
Mến mộ tinh thần cầu đạo và sự cẩn trọng của bác Phùng Long Biên, tôi
đã vào Nghệ An và hỏi về khả năng của bác, cũng như đi thực tế để xác
minh về nhật ký của bác, quả thực bác cũng là một hiện tượng rất lạ.
Bác đã rất chân thành cho biết, khả năng đó, bác cũng không thể tự lý
giải được, nhưng bác không bao giờ đi quá xa để trở thành hoang tưởng,
vì với bác Phật pháp đã trở thành bệ đỡ để rèn tâm và bình thản trước
những khả năng “lạ” của chính bản thân mình. Đọc những tâm sự của bác
trong thư gửi về Trung tâm NCTNCN trong quyển nhật ký “Giấc mơ tiên”, là một Phật tử tôi rất cảm động, bác viết:
“Ngoại cảm có đầy đủ yếu tố của sự “thiên biến, vạn hóa” tùy theo nhận thức và trình độ giác ngộ của con người.
Chính vì sự thiên biến, vạn hóa ấy mà không ít người có khả năng đã lợi dụng những mục đích thiếu trong sáng.
Cũng vì sự thiên biến vạn hóa ấy mà không ít người khi làm được
một việc gì đó nhầm tưởng mình đã cầm chắc bí mật vũ trụ trong tay nên
làm những điều trái quấy, nói những điều hoang đường.
Bể học trần gian đã khôn cùng, pháp môn của Phật lại càng vô
lượng thì làm sao lấy trí tuệ hữu lậu để áp đặt lý giải trí huệ vô lậu
của Đức Phật được.
Vì vậy, trách nhiệm đặt ra cho những người làm việc tâm linh là
phải toàn tâm, toàn lực, khiêm tốn, từ bi, nhẫn nhục, phá chấp để yêu
thương, vị tha, độ lượng mới mong nhận được điển linh của vũ trụ mà tự
độ cho mình và tận độ giúp người.
Huyền linh cứu độ nhân trần
Tùy duyên, tùy phúc hồng ân trao truyền”.
Bác Nguyễn Kim Hệ ở số 5 Quang Trung – Hà Nội cũng
là một hiện tượng lạ, chúng tôi chưa đủ khả năng và dữ liệu cần có để
khẳng định hay phủ định những chuyện lạ xảy ra với bác Nguyễn Kim Hệ.
Là một cán bộ công tác tại Bộ GD & ĐT đã về hưu, bác cho biết khi
làm công tác tâm linh bác làm theo một sự mách bảo ngoài nhận thức chủ
quan, nhưng về mặt trí tuệ bác luôn hoài nghi không biết việc mình làm
là đúng, hay sai, chính đạo hay sái đạo?!
Với bác Nguyễn Kim Hệ, Phật giáo là đỉnh cao của nhận thức, là tôn
giáo của trí tuệ và khoa học và do vậy bác rất mong các nhà khoa học,
các quí Phật tử, quí Thầy giúp bác trả lời các hiện tượng tâm linh dưới
góc độ Phật giáo một cách riết ráo để bác luôn cầu đạo, cầu thị ánh sáng
của chân lý và điều chỉnh bản thân.
Chị Phan Thị Bích Hằng đã rất tự hào chuyện chị được
khai tâm, mở trí khi đến với đạo Phật, theo chị việc có được khả năng
ngoại cảm sau khi bị chó dại cắn, trước đây chị coi đó là một điều kỳ lạ
và cũng không thể lý giải chính bản thân. Tuy nhiên, sau khi có duyên
đến với Phật pháp chị đã ngộ ra nhiều điều, chị coi duyên đến với Phật
pháp còn mầu nhiệm hơn chính khả năng ngoại cảm, và Phật pháp giúp cho
con đường ngoại cảm của chị đi đúng hướng hơn.
Khi đã hiểu đạo Phật, chị bình tâm hơn trước các thị phi của cuộc đời
và trước các tin đồn xuyên tạc. Chị cho biết, làm ngoại cảm quả thật
không có ai có thể tự tin được vào khả năng của mình mà không có sai số.
Trong công việc tìm mộ liệt sĩ đem lại niềm an ủi tâm linh cho các gia
đình thân nhân liệt sĩ, đó là cách mà chị luôn cố gắng trong khả năng
“ngoại cảm” của mình.
Chị cũng khuyên, bên cạnh yếu tố có duyên, có phúc, và có các điều
kiện khách quan để tìm được mộ hay không, và kể cả khi tìm được cũng nên
kết hợp các phương pháp suy luận logic, hoặc các phương pháp khoa học
như xét nghiệm ADN, và một số phương pháp khác để công việc được thẩm
định kỹ càng hơn, niềm tin của gia đình thân nhân liệt sĩ cũng kiên cố
hơn.
Chị Hằng tâm sự: “Từ khi trở thành Phật tử cách nhìn của chị về
ngoại cảm đã thay đổi nhiều so với trước đây, và từ nay trở đi chị phát
nguyện gắng sức góp phần tìm mộ liệt sĩ, cùng với các quí Thầy tham gia
các đàn lễ cầu siêu độ cho các anh hùng liệt sĩ, nhân dân và đồng bào đã
chết trong các hoàn cảnh khác nhau…đó là hạnh nguyện của một người Phật
tử có khả năng ngoại cảm”.
PGs.Ts. vật lý Hà Vĩnh Tân là một người nghiên cứu
tâm linh, và cũng làm chủ nhiệm một số đề tài tâm linh, thành viên Hội
đồng khoa học của Trung tâm NCTNCN cho biết, là một Phật tử, PGs.Ts Hà
Vĩnh Tân rất trân trọng khả năng của một số nhà ngoại cảm, đồng thời rất
cẩn trọng trước các hiện tượng lạ, và dù lạ đến đâu cũng không đi ra
ngoài những lý giải của của kinh sách Phật giáo đã chỉ dạy rõ ràng.
PGs.Ts Hà Vĩnh Tân cho biết: Càng đi sâu tìm hiểu, càng thấy sự diệu
kỳ của Phật pháp, và hiểu về Phật pháp giúp mình hiểu và sẻ chia hơn với
các nhà ngoại cảm, đồng thời giúp cho quá trình nghiên cứu tiếp cận tâm
linh theo góc độ khoa học một cách sâu sắc, không sa đà vào mê tín, dĩ
đoan…
Với những nhà ngoại cảm nêu trên, cũng như một số nhà ngoại cảm như
bà Nguyễn Thị Nghi ở Hải Dương, anh Nhã ở Tp.HCM, … cùng các nhà nghiên
cứu có am hiểu Phật pháp và lấy Phật pháp làm kim chỉ nam, qua thực
chứng tiếp xúc, gặp gỡ tìm hiểu trong thời gian dài, chúng tôi nhận thấy
Phật pháp là bệ đỡ cho họ tránh sai lầm như một số nhà ngoại cảm, và
những người có những khả năng đặc biệt (phi truyền thống) khác.
Chúng tôi không có ý ca ngợi, hay công nhận khả năng của những nhà
ngoại cảm, những nhà nghiên cứu có tên nêu trên, vì nó nằm ngoài khả
năng của tôi về cả mặt khoa học cũng như chức trách.
Ở góc độ của một người Phật tử, chúng tôi bày tỏ sự trân trọng tinh
thần cầu thị, sự khiêm nhường của họ, dù họ có khả năng hay không, và
khả năng của họ đến đâu, đó là một câu chuyện khác.