Phần I - Bài đọc thêm
Những quan niệm về Ðạo Phật
HT Thích Trí Quảng
Theo
lịch sử, Ðức Phật Thích Ca xuất thân là Thái tử, sống trong cảnh quyền
uy nhung lụa, nhưng thường băn khoăn về kiếp sống trầm luân khổ đau của
con người. Ngài từ bỏ nếp sống xa hoa vật chất để đi tìm con đường giải
thoát sanh tử cho mình và mọi người. Trải qua 5 năm tìm đạo, 6 năm khổ
hạnh chốn rừng già và 49 ngày tư duy dưới cội bồ đề, Ngài đã chứng quả
Vô thượng Chánh đẳng giác.
Trên bước đường
hoằng hóa độ sanh, Ðức Phật trước tiên đến độ 5 anh em Kiều Trần Như,
lập thành mô hình Tam bảo đầu tiên của Phật giáo. Với thời gian, giáo
đoàn dưới sự hướng dẫn của Ðức Phật đã phát triển, lên đến 12.000 Tỳ
kheo và 6.000 Tỳ kheo ni cùng nhiều cư sĩ, từ vua chúa cho đến thường
dân đều quy ngưỡng theo Phật. Ðến năm Ngài 80 tuổi, thân tứ đại cũng
hoại diệt như mọi người, kết thúc một đời giáo hóa độ sanh. Tuy nhiên,
cách đánh giá sự nghiệp của Ðức Phật một cách giản đơn như vậy không
được chấp nhận ở thời kỳ Phật giáo phát triển. Ðể xác định tư cách siêu
phàm của Ðức Phật, nhiều quan niệm khác nhau kiến giải về Ngài đã được
hình thành theo hướng nhìn về chiều sâu tâm linh.
Trước kia, người ta
nghĩ rằng Ngài xuất hiện trên cuộc đời này, bỏ ngôi vua đi tu, ngồi cội
bồ đề thành Phật; tức quan niệm Ngài vừa mới tu thành Phật. Nhưng nay,
theo tinh thần Phật giáo phát triển, Ðức Phật đã trải qua nhiều kiếp
hành Bồ Tát đạo, tích lũy đạo hạnh và tri thức, nên hiện đời mới kết
thành quả Vô thượng Ðẳng giác. Kinh Bổn Sanh, Bổn Sự cũng nhằm nói lên
quá trình tu Bồ Tát hạnh của Phật.
Trên nền tảng ấy,
dưới lăng kính Ðại thừa Phật giáo, Ðức Phật hiện hữu cao quý và trường
tồn chính là vì Ngài đã thành tựu Báo thân. Nghĩa là Ðức Phật không chỉ
có nếp sống đơn thuần như một con người bình thường, nhưng cuộc đời Ngài
là kết tinh của phước đức, trí tuệ và việc làm siêu việt. Ngài đã thành
công trong việc giáo hóa là do đức hạnh và tri thức của Ngài đã tác
động cho người thăng hoa thánh thiện.
Từ căn bản nhận
thức về Báo thân Phật hay thân phước đức, trí tuệ, kinh Hoa Nghiêm triển
khai thêm, đưa ra quan niệm về Tỳ Lô Giá Na Pháp thân. Phật Tỳ Lô Giá
Na tiêu biểu cho ánh sáng tuệ giác, có khả năng truyền thông khắp pháp
giới, truyền đến tâm thức của tất cả chúng sanh mà không hề chướng ngại.
Khi Tỳ Lô Giá Na Pháp thân chi phối đến đâu, chúng sanh tiếp nhận thì
phát Bồ đề tâm tu hành, ai cũng thành Phật. Với lý giải ấy, Phật không
còn mang hình thức nào cố định, không có một cái gì không phải là Phật
mới là Phật.
Lý giải Pháp thân
Tỳ Lô Giá Na biến chiếu, thể hiện vô tất cả loại hình. Từ loài người cho
đến loài thú, kể cả cây cỏ, đều là Phật. Quan niệm một Ðức Phật như thế
quá bao la, khó nắm bắt.
Từ đó, chuyển sang
kinh Pháp Hoa, đưa ra quan niệm kết hợp Pháp thân Phật của Hoa Nghiêm
với Báo thân Phật, để hình thành một Ðức Phật thường trú, hiện hữu ở
dạng thức gọi là thế gian thường trụ Tam bảo.
Lý Hoa Nghiêm mà
không có giải thích bổ sung của Pháp Hoa thì dễ làm chúng ta lầm tưởng
Pháp thân Tỳ Lô Giá Na biến chiếu bàng bạc, vô ảnh vô hình.
Nhưng kinh Pháp Hoa
đã kéo ý niệm ấy trở lại thực tế; theo đó, Tỳ Lô Giá Na Pháp thân cũng
phát xuất từ tứ đại ngũ uẩn thân. Vì Ðức Phật cũng tu tập từ sanh thân
tứ đại mà tạo thành Tỳ Lô Giá Na Pháp thân, và Ngài sử dụng Pháp thân ấy
để tác động ngược lại chúng sanh.
Nói khác, Ngài hiện
hữu trên cuộc đời này, bên trong thân tứ đại hàm chứa một Báo thân viên
mãn. Nghĩa là cuộc sống của Ðức Phật tỏa sáng lòng từ bao la, đức hạnh
cao quý, hiểu biết siêu quần, thể hiện thành những việc làm cứu đời, lợi
ích cho người. Nhờ đó, chúng sanh mới hướng về Ngài và phát tâm tiến
bước theo con đường giải thoát của Phật vạch ra.
Ðức Phật dùng Báo
thân viên mãn đầy đủ phước đức trí tuệ để làm hạt nhân tạo thành Pháp
thân Tỳ Lô Giá Na Phật. Tỳ Lô Giá Na Pháp thân hay ánh sáng trí tuệ rọi
vào các pháp, điều động các pháp thành phương tiện giáo hóa của Như Lai,
chuyển hóa xã hội đương thời.
Ta chưa thành Phật
vì không có Báo thân viên mãn, tức chưa đầy đủ phước đức trí tuệ, nên
Pháp thân Tỳ Lô Giá Na Phật của ta không có tác dụng, gọi là Như Lai tại
triền.
Vì vậy, theo tinh
thần Pháp Hoa, việc quan trọng trên bước đường tu là phải nuôi lớn Báo
thân Phật của chính chúng ta, tức nỗ lực tu hành phát triển hiểu biết,
đạo hạnh giống như Phật, bằng với Phật.
Thấm nhuần sâu sắc
tinh thần này, Nhật Liên thánh nhân được nhân dân Nhật kính trọng như
Thượng Hạnh Bồ Tát, là một trong bốn vị Bồ Tát tùng địa dũng xuất của
kinh Pháp Hoa. Ngài đả phá cực mạnh những ai tu hành mà chỉ lo cầu khẩn
ông Phật bên ngoài. Vì càng chạy theo tìm kiếm cái gì ở ngoài ta, thì
càng làm cho Phật bên trong ta ốm o, gầy mòn. Ngài đưa ra hình ảnh chim
trong lồng lắng nghe tiếng chim bên ngoài hót mà nó hình dung ra bầu
trời bao la, tự do, tươi mát. Chúng ta ví như chim trong lồng, gia công
tu tập theo dấu chân Phật, để đánh thức được Phật tâm bên trong của
chúng ta mới là việc chính yếu phải thực hiện.
Thiết nghĩ, mặc dù
có Phật lực gia bị cho ta trên bước đường vượt 500 do tuần đường hiểm,
nhưng điều cốt lõi là chúng ta nương theo lực của Phật để cải tạo thân
tâm ta, thăng tiến lên địa vị hiền thánh, không phải núp bóng Phật để
Ngài che chở cho ta mãi mãi. Chẳng thể có sự chở che của bất cứ vị Thánh
nào lại dành cho những con người ăn bám, giúp đỡ những tâm hồn hèn mọn.
Với tinh thần huân
tu để thành tựu thân thanh tịnh, hòa hợp, trang nghiêm bằng phước đức,
trí tuệ ở ngay trên cuộc đời này, thể hiện rõ nét ý nghĩa thường trụ Tam
bảo hiện hữu đầy đủ trong mỗi con người chúng ta.
Tóm lại, trên lộ
trình Pháp Hoa, trở về với chính mình, tiến tu ngõ hầu phát huy đạo
hạnh, tri thức, việc làm vô ngã vị tha, lợi lạc cho người. Theo thời
gian tu học, hành Bồ Tát đạo, đến khi nào thân tâm chúng ta cũng kết
tinh bằng phước trí vẹn toàn, viên mãn hạnh lợi tha như Ðức Phật, thì
chúng ta chính là Phật vậy./.