Cô bé Thùy Trang nay đã 10 tuổi, nhưng khi mới trên ba tuổi
giọng nói còn líu lo như chim mới ra ràng, chưa biết đọc, biết viết, tâm
hồn Búp Bê đã lấp ló ý thơ.
Kỳ 6: Bốn tuổi chưa biết đọc, biết viết – Làm thơ
Cô bé Thùy Trang nay đã 10 tuổi, nhưng khi mới trên ba tuổi giọng nói
còn líu lo như chim mới ra ràng, chưa biết đọc, biết viết, tâm hồn Búp
Bê đã lấp ló ý thơ.
Mỗi lần muốn làm thơ, thi sĩ “nhí” phải gọi bà ngoại hý hoáy viết giùm.
Thông thường với một người trước khi trở thành thi sĩ phải có vốn
sống, phải đi nhiều, tiếp xúc nhiều, đọc nhiều. Nhưng với một bé thơ bốn
tuổi, thậm chí không đi được thì khai thác từ quỹ sống nào để tạo thành
thơ ?
Sinh ra đã có sẵn trí tuệ Phật Pháp hơn người nên bé gieo ý gì trong
thơ cũng nương vào tâm từ bi của Phật để sáng tác. Thơ của bé chỉ dành
cho người thân trong gia đình, họ hàng và các Ni ở các chùa mà Búp Bê đã
tiếp xúc, rất trong sáng, ngộ nghĩnh.
Chất liệu trong thơ của bé tuy thiếu vắng hình ảnh hương đồng, gió
nội, hoặc mô tả nỗi vui, buồn thông thường của con người, mà tâm từ,
chất hạnh của một người tu được làm tư tưởng chính trong thơ để tạo
thành những cung bậc đủ để người đọc gật gù, mỉm cười thán phục một nhà
thơ chưa đầy bốn tuổi, ngoài khả năng uyên thâm về Phật Pháp lại còn một
khả năng nữa là … thi sĩ.
Xin giới thiệu 10 bài trong 19 bài thơ đầu đời từ một tâm hồn bốn tuổi.
BÀI KỆ
Phiền não trải qua rồi
Tâm như như bất động
Thấy các Pháp đều không
Như gương trong phẳng lặng
Nhìn văn vật trên đời
Thấy tâm vẫn trống không
Người nào tu định tuệ
Thấy tâm như trí huệ
Cuộc đời này tạm giả
Có ai biết chăng nào
Khi tâm ta được định
Thấy vạn vật như không
Khi mình nhìn vạn vật
Nhưng tâm mình không loạn
Tai nghe lời chửi mắng
Tâm vắng lặng như như
Khi tâm mình đối cảnh
Tâm yên lặng thanh nhàn
CHÚC BÁC NĂM
Con xin chúc bác Năm
Được thật nhiều trí huệ
Để gieo khắp duyên lành
Bồ đề tâm tỉnh ngộ
Sáng suốt tâm lành minh
Cho thật nhiều hột giống
Để gieo khắp mọi nơi
Cho mọi người sáng suốt
Để được nhiều phước thêm
Bồ đề tâm vững chắc
Đến đây con xin dừng
CHÚC ÚT LÀNH BẠN SEN
Con xin chúc bà Út
Được tâm minh huệ sáng
Cho phiền não chẳng còn
Phiền não ấy là giả
Nên thấy giả mà buông
Nếu biết giả đừng chấp
Nên buông đi nhẹ nhàng
Đừng chấp mắc chuyện gì
Mọi cảnh ngoài là giả
Nhớ thấy rõ nội tâm
Mới hiểu tới chỗ này
Nhớ niệm Phật hàng ngày
Sớm vãng sanh cực lạc
CHÚC DÌ NĂM BẠN SEN
Con xin chúc dì Năm
Tâm sớm khai trí tuệ
Để gieo khắp duyên lành
Cho mọi người sáng tỏ
Để được nhiều phước thêm
Thoát được cảnh luân hồi
Vãng sanh nơi lạc Quốc
Sẽ được Phật ban cho
Không còn sanh, tử nữa
Để dứt nghiệp trần mê
Cho Bồ Đề được sáng
Tâm ngộ mãi, ngộ hoài
Chuyên cần lo tu tập
Sẽ chứng quả Bồ Đề
Tâm như như bất động
Là được Phật rước về
Con xin chúc dì Năm
Đến đây xin tạm dừng
Nam Mô A Di Đà Phật
CHÚC SƯ CÔ Ở CHÙA AN HÒA
Con xin chúc sư cô
Được thật nhiều trí huệ
Cho tâm linh rộng mở
Được hưởng cảnh an nhàn
Để gieo duyên khắp chỗ
Độ tất cả chúng sanh
Xin tóm tắt bài kệ
Búp Bê chúc sư cô
Được thật nhiều sức khỏe
Tâm an nhiên vắng lặng
Thì liền đáo Tây phương
Tâm an cảnh định
Trí huệ phát khai
Vãng sanh cực lạc.
CHÚC QUÝ BÀ BÊN CẠNH CHÙA AN HÒA
Con xin chúc quý bà
Được ngày ngày thanh tịnh
Cho trí huệ mở ra
Tâm lành minh sáng suốt
Để được sống an vui
Bồ đề tâm vũng chắc
Không còn bị não phiền
Chuyên trì câu lục tự
Bao nhiêu điều khổ não
Chẳng còn ở nơi tâm
Mọi việc trần phủi cả
Để gieo rắc duyên lành
Cùng tất cả chúng sanh
Vượt qua vòng sanh tử
Đi thẳng tới Tây phương
Được gặp Phật Di Đà
Nỗi mừng vui khôn xiết
Vui mừng ấy tại tâm
Để tóm tắt bài kệ
Búp Bê có mấy lời
Xin kính chúc quý bà
Được thật nhiều sức khỏe
Sớm chiều lo phản tỉnh
Đẹp tâm, đẹp nết, đẹp người
Đẹp luôn duyên dáng cho đời soi gương
Cuộc đời như bọt nước trôi
Bao nhiêu tham nhục kéo lôi con người
CHÚC BÀ NGOẠI
Con chúc ngoại yên vui
Sống cuộc đời thanh thản
Cho tâm linh được sáng
Sẽ được Phật rước về
Chim phát xuất từ đâu
Rồi đâu chim lại chết
Cảnh vô thường biến đổi
Trong lúc tâm vô thường
Tu cho đạt lý mầu
Để thấu Pháp cao sâu
Vượt khỏi vòng sanh tử
Không còn đau khổ nữa
Được vĩnh viễn an vui
Tâm mãi mãi giải thoát
Tâm được định hoàn toàn
Được vãng sanh cực lạc
CHÚC BÀ NGOẠI NHÂN NĂM MỚI
Bước sang thềm năm mới
Con xin chúc bà ngoại
Đạo tâm luôn phấn khởi
Để hưởng cảnh an vui
Ngày ngày lo tu niệm
Sớm diện kiến Phật tâm
Lúc đi đứng ngồi, nằm
Thường soi tâm cho tột
Được thấy rõ tâm mình
Như gương trong phẳng lặng
Một màu không ô nhiễm
Phủi sạch hết bụi trần
Được an vui giải thoát
Sống thanh thản an nhàn
Không còn lo bận rộn
Là cực lạc thế gian
Con xin có mấy lời
Đến đây xin tạm dừng
Nam Mô A Di Đà Phật
CHÚC CÔ GIÁO PHỤNG
Được ngày ngày thanh tịnh
Cho trí huệ sáng ra
Để cuộc đời tươi sáng
Để được nhiều phước điền
Sống an vui thanh tịnh
Được ngộ quả giải thoát
Nhớ quán chiếu nội tâm
Đến đây xin tạm dừng
TẶNG THẦY GIÁO NHỰT ĐỨC
Thấy muôn Pháp đều không
Không, không, không tất cả
Đừng bị rớt nửa chừng
Cuộc đời nay là giả
Cùng tất cả chúng sanh
Vượt qua vòng sanh, tử
Đến đây xin tạm dừng
Nam Mô A Di Đà Phật
Sau này, Búp Bê tự học, tập đọc, tập viết ở nhà.
Lời kết
Trong đời thường, Búp Bê vẫn vô tư, vui vẻ và chơi đùa với những đứa
trẻ hàng xóm sang chơi thì cùng đọc truyện, cùng chơi gì đó, có lúc Búp
Bê chỉ ngồi trên giường loay hoay với những Phật cụ riêng của mình.
Chỉ khi nào có khách tới thăm muốn tham vấn về Phật Pháp, người ta
lại thấy một Búp Bê đĩnh đạc, nét mặt nghiêm túc, giọng nói không trầm,
không bổng, rõ ràng, ngắn gọn, chẩn xác, tự tin, “uy” như một thiền sư
đang ngồi giảng.
Do sức khỏe, một phần chưa biết chữ nên chưa nghiên cứu kinh sách nên
cách giải đáp không dùng các từ Hán – Nôm như những giảng sư. Búp Bê
thường nói những gì cần nói một cách xúc tích, sâu sắc, đúng kinh Pháp,
biểu lộ nhiều điều về phước, đức, gieo từ bi, người nghe dễ hiểu. Đã
khiến mọi người chú tâm nghe, để lại ấn tượng sâu sắc, không bị thoát ra
ngoài tâm. Góp phần khai thông trí tuệ cho người đang tu học.
Qua buổi tham dự vấn đáp với các Chư – Tăng – Ni – Phật tử tại Thiền
viện Minh Đức, cho thấy Búp Bê tuy chưa có điều kiện nghe giảng Pháp,
học hỏi kinh Phật, nhưng trong tiềm thức đã có sẵn kiến thức Phật học
sâu rộng, có bản lãnh trả lời những câu hỏi, những thắc mắc của các vị
đại biểu tham dự đặt ra.
Trong đó có một số câu hỏi có tính chất bắt bẻ của thính chúng, Búp
Bê đã bản lãnh ứng xử một cách từ bi, bình đẳng. Luôn nương vào kinh
Phật giải đáp giáo pháp một cách thực lòng để họ dễ hiểu và có thể thực
hành, giống như người thầy thuốc tùy theo căn nguyên gây ra bệnh mà cấp
toa thuốc vậy. Phật dạy: “Người Phật tử tu tập cũng tùy duyên” để trên bước đường tu, tâm không bị dao động mỗi khi gặp chuyện ngang trái cuộc sống hàng ngày.
Đặc biệt là khả năng làm thơ của Búp Bê cũng khiến người đọc ngạc
nhiên, từng ý, từng từ vận dụng trong mỗi bài đều dựa vào chủ đề về tâm
Phật. Trong bài thơ chúc bà ngoại, Búp bê đã dùng hình tượng cái gương
làm sự phản chíếu cho người đang tu soi dọi, để tự nhìn vào tâm mình. Đó
là sự độc đáo ở câu: “Như gương trong phẳng lặng Một màu không ô nhiễm…”.
Có lẽ ngoài đời chưa ai gọi là “mầu” gương, cũng chưa một nhà thơ nào
lại coi mặt gương có “mầu” mà Búp Bê đã thăng hoa sự trong sáng của mặt
gương là Một màu không ô nhiễm. Là sự sáng tạo của vần, câu, chữ trong
thơ về đạo Phật của một cô bé 4 tuổi, chưa biết đọc, biết viết. Không
thể gọi Búp Bê khác hơn là “Thần đồng”, cả về Phật Pháp và lĩnh vực làm
thơ.