Nước lũ rút rồi, mẹ khóc!
11/10/2010 17:34 (GMT+7)
Từ tầng 2 trường tiểu học nhìn về, mẹ quệt nước mắt và nói: “Mất hết rồi con ơi, rồi đây lấy cái gì mà đủ ngày 2 bữa?”. Tôi nhìn dòng nước trôi mà lòng chùng xuống. Nỗi đau này có gì lạ đối với dân miền Trung!
Đọc Kinh với thầy Thiện Châu
10/10/2010 21:11 (GMT+7)
 Thầy Thiện Châu, Viện Chủ Trúc Lâm Thiền Viện ở Paris đã viên tịch ngày Rằm Trung Thu năm Mậu Dần tức ngày 5.10.1998. Chuyển Luân xin vọng bái hương linh Thầy vãng sanh lạc quốc và chia buồn cùng những đồng đạo thân hữu đang xót xa vì sự mất mát lớn cho Phật giáo ở Paris cũng như ở quê nhà.

VỚI NHỮNG TẤM LÒNG
09/10/2010 12:12 (GMT+7)
Qua gần 10 hôm trên Thăng Long đất mẹ, đoàn Kiều bào trở về trong vòng tay thân yêu của dân tộc, đất trời cũng ưu đãi những tia nắng ấm cho bao người con tha hương được thong dong trên nẽo đường phương Bắc!
Khép trần tâm
09/10/2010 10:42 (GMT+7)

Thay lời dẫn cho thơ của Phạm Công Thiện
09/10/2010 09:52 (GMT+7)
Anh đã ra đi từ đó, từ thời buổi hỗn mang. Trong từng khoảnh khắc sát na, từng quãng liên tục vi tế của hạt bụi, anh từ chối chính mình. Khi mọi người ca tụng anh như một thiên tài, anh vất bỏ thần tượng để đi như một tên lãng tử vô lại. Khi người đời khinh miệt, khi những người thân yêu thù ghét, căm hận, anh đốt lửa soi đường độc hành bằng ánh sao Mai lẻ loi.
Miền Trung thương yêu
08/10/2010 17:33 (GMT+7)
Nó từ chối lời rủ rê của đám bạn thân ra Bờ Hồ chụp ảnh để đạp xe thật nhanh về phòng. Bật máy tính lên, click chuột vào những bài viết nói về tình hình lũ lụt ở miền Trung, mắt nó nhòe đi rồi nó bật khóc.

“ Khúc khích trên lưng…”
07/10/2010 20:23 (GMT+7)
“Khúc khích” là từ gợi tả tiếng cười nhỏ và liên tiếp, biểu lộ sự thích thú riêng với nhau. Từ điển tiếng Việt của Ủy ban Khoa học xã hội và Viện ngôn ngữ học nói vậy.
Tượng Phật từ tờ di chúc của người đàn bà Pháp
07/10/2010 20:09 (GMT+7)
Tượng Phật làm bằng amber lúc mới đem về nhà mẹ Buổi chiều đi làm về, điện thoại nhà reo, người đàn bà Mỹ muốn gặp mẹ tôi.  Bà đưa điạ chỉ, ngày giờ gặp bà để trao cho mẹ món đồ có người để lại trong di chúc.   Mẹ nhìn điạ chỉ rồi lẩm bẩm: chẳng lẽ người đàn bà Mỹ gốc Pháp mà hơn 10 năm trước mẹ giúp việc đã qua đời.  

Tháng tám
06/10/2010 23:05 (GMT+7)
Tháng tám gánh bão trên lưngđi qua rặng tre già trơ gốcruộng lúa gặt non
Nhớ, Quên
06/10/2010 10:34 (GMT+7)
Có thể: Mùa Xuân sẽ không còn nhớ Mình đã đi qua bao nhiêu cành lộc biếc. Mùa Hè quên mất

CHÙA TRONG THƠ
05/10/2010 07:50 (GMT+7)
Hình ảnh ngôi chùa qua thi ca không xa lạ với chúng ta, những người con Phật và những người khác tôn giáo. Tương tự như vậy, ngôi giáo đường tôn nghiêm luôn là nơi cử hành những thánh lễ thiêng liêng của giáo đồ.
Hoài Niệm
04/10/2010 15:27 (GMT+7)

Tôi biết mình đang làm gì
04/10/2010 15:19 (GMT+7)
Tôi biết mình đang làm gì, có nghĩa là tôi đang sống trong hiện tại, an trú trong phút giây mầu nhiệm của hiện tại. Tôi không bị con ma quá khứ ám ảnh đè nặng, không bị dẫn dắt vào tương lai quá sớm, viễn vông mơ tưởng. Như vậy ít nhiều gì tôi đang có chánh niệm, đó là sự thật không nguỵ biện chút nào.
HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ
04/10/2010 15:15 (GMT+7)
Các con thương yêu ! Nhiều khi chúng ta có suy nghĩ : “Muốn có hạnh phúc thì phải làm cho thật nhiều tiền ,phải có được bằng cấp hoặc địa vị, chỗ làm mà mình mơ ước .

Phật ngọc hòa bình: Trong niềm tin và biểu tượng
03/10/2010 06:17 (GMT+7)
Hôm nay, tôi đi tham dự lễ đại lễ bế mạc sau 15 ngày đón tiếp Phật Ngọc đến với vùng đất Bắc California. Hai tuần nay, đã bao lần tôi cùng với cha mẹ, vợ con, bạn hữu, đã đến tham dự nơi tràn ngập niềm hoan lạc này.
RỪNG ĐỎ THĂNG LONG.
02/10/2010 20:13 (GMT+7)
Qúy Thu – Trọng Thu hay Mạnh Thu,  ngày hôm nay của Thăng Long ngàn năm trước, đã mang âm hưởng khí trời cay nghiệt do chính con người tạo ra!

Cội Mai lưu lạc
02/10/2010 17:54 (GMT+7)
Chị ở Pháp về thăm quê, nói tiếng Việt sõi như người Việt trong nước. Còn tôi là một hướng dẫn viên du lịch. Yêu cầu của chị không giống các du khách khác.
Mẹ
02/10/2010 17:47 (GMT+7)
Chúng ta, thường cố gắng tìm kiếm những điều tuyệt hảo vô vị trong thế gian. Tìm hoài, tìm mãi, để sức lực cạn kiệt dần, tìm mãi mà chẳng thấy, rồi bỗng giật mình - mới ngả nghiêng nhận ra, chúng ta đã tự đánh rơi quá nhiều thứ.  BlogYeuThuong007

“Nhớ đến một người…”
01/10/2010 18:14 (GMT+7)
“Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu… Hà Nội mùa thu… Mùa thu Hà Nội…Nhớ dến một người… ”(TCS).
Vì em tôi đã làm Sa di
01/10/2010 10:18 (GMT+7)
thiền viện tôi trưng chỉ ảnh emkinh kệ nghìn pho có một tênviết hoa một chữ không ai hiểu Phật bảo: kinh mà không phải kinh


 Về trang trước     Về đầu trang      Page:  40 41 42 43 44 [45] 46 47 48 49  

Âm lịch

Ảnh đẹp