"Chỉ dài bằng một hơi thở". Đức Phật nói: "Đúng vậy. Ông là người
hiểu đạo" (trích trong Kinh Tứ Thập Nhị Chương).
Cuộc sống mỗi con người chúng ta chỉ tồn tại trong một hơi thở vậy tại
sao chúng ta cứ để tâm mình mãi luẩn quẩn trong "u mê" và "phiền não"?
Nếu như con người biết buông xả trong đời sống hiện tại. Buông đi
những lợi danh, buông đi những hận thù chấp nhặt. Đồng thời xả đi những
mưu cầu tính toán cho bản thân, xả đi những "tham - sân - si" trong cuộc
sống thường nhật thì sẽ tự tìm thấy cho mình niềm an vui và thanh thản
trong tâm hồn.
Bởi khi biết buông xả thì tâm ta mới trong sáng để vượt qua những cám
dỗ của tham, sân, si, của mạn nghi ác kiến để rồi nhìn thấy niềm vui
xung quanh ta.
Có buông xả được thì lòng ta mới rộng mở, ai nói gì không vừa ý cũng
bỏ qua mà không chấp. Nếu ai có làm điều gì xúc phạm cũng dễ dàng tha
thứ, mà nếu có giận có buồn thì chỉ một vài phút hoặc một vài giờ, cùng
lắm qua một đêm rồi quên hết đi cho đời mình được an vui.
Nhưng hãy hiểu rằng buông xả không có nghĩa là buông bỏ, dẹp hết tất
cả để chỉ lo cho bản thân mình. Không có nghĩa là chối bỏ, trốn tránh
trách nhiệm trong cuộc sống.
Là người con Phật,
chúng ta buông xả nhưng phải luôn giữ trọn vẹn trách nhiệm của một con
người. Để bồ đề tâm thêm vững chắc, để trả ơn công lao sinh thành của
cha mẹ, để vẫn chu toàn mọi việc, mọi bổn phận.
Tất cả được làm với tấm lòng bao dung mở rộng như một vị Bồ tát, xử xự
theo tinh thần "Từ - Bi - Hỷ - Xả". Còn đích đến nào tuyệt với hơn khi
biết tìm lại và trở về với chính cuộc sống nội tâm của chúng ta, để trở
về với sự thanh thản trong tâm hồn.
Bởi khi tâm hồn trong sáng, vui vẻ, là chúng ta đang tiến dần đến mục
tiêu, thành công của cuộc sống mà chúng ta mong đợi. Chúng ta làm việc
sẽ tốt hơn, sống đam mê hơn, nhân hậu, tha thứ và rộng mở, học thêm được
nhiều điều...
Song quan trọng nhất là chúng ta được hạnh phúc, nhận nhiều yêu thương
khi biết buông xả, có lẽ đó chính là quy luật và cũng là nghệ thuật
sống, mang lại sự bình an cho mỗi người.
Khả Anh