Một
thời đức Phật du hóa tại thành Ãlavi, khi ấy có một con Quỷ dữ tên
Ãlavaka có tiếng giết người ăn thịt vô số. Lúc ấy, đức Phật đến chỗ cư
ngụ của Quỷ ngồi chờ, khi Quỷ về thấy đức Phật ở trong nhà, Quỷ lấy làm
tức giận bảo Ngài đi ra, Ngài nghe lời Quỷ liền đi ra, Quỷ lại bảo đi
vào, Ngài nghe lời Quỷ liền đi vào. Quỷ lại bảo đi ra, đi vào, cứ như
thế ba lần, Ngài đều làm theo lời của Quỷ. Nhưng tới lần thứ tư, Ngài từ
chối, bảo Quỷ:
- Ta không đi ra nữa, Ông muốn làm gì thì cứ làm.
Quỷ nói:
-
Được, này Sa Môn, tôi hỏi nếu Ông không đáp được, tôi sẽ phân tán tâm
Ông, tôi sẽ xé tim Ông, hoặc nắm chân Ông quăng tuốt qua bên kia sông
Hằng.
Đức Phật nói:
- Không thể được, trên thế
gian này, Như Lai không thấy ai, dù các vị Trời, Sa Môn, Bà La Môn,
không ai có thể làm điều đó đối với Như Lai được, tuy nhiên, Ông muốn
hỏi việc gì cứ hỏi.
Quỷ Ãlavaka liền hỏi:
- 1- Vật sở hữu quý nhất của con người là gì?
2- Điều gì nếu thực hành đúng sẽ đem lại hạnh phúc?
3- Hương vị nào ngọt ngào hơn tất cả?
Đức Phật trả lời:
- 1- Niềm tin là vật sở hữu quý nhất của con người.
2- Giáo pháp nếu thực hành đúng sẽ đem lại hạnh phúc.
3- Sự chân thật là hương vị ngọt ngào nhất.
Quỷ lại hỏi:
- 1- Sống thế nào gọi là cao thượng nhất?
2- Làm sao vượt trùng dương?
3- Làm cách nào chế ngự phiền não?
Đức Phật đáp:
- 1- Sống với trí tuệ gọi là cao thượng nhất.
2- Nhờ kiên trì vượt trùng dương.
3- Nhờ tinh tấn chế ngự phiền não.
Quỷ lại hỏi:
- 1- Thành đạt trí tuệ bằng cách nào?
2- Làm sao mưu tìm sự nghiệp?
3- Cái gì làm cho tình bằng hữu trở nên khắn khít?
4- Từ thế gian này sang thế gian khác làm sao tránh khỏi phiền não?
Đức Phật trả lời:
- 1- Người kiên trì có niềm tin sáng suốt, thành đạt trí tuệ
bằng cách nghe giáo pháp của bậc đại Giác có khả năng dẫn đến Niết Bàn.
2- Người làm công việc chính đáng một cách kiên trì cần mẫn, sẽ tìm được sự nghiệp.
3- Đức quảng đại khoan dung làm cho tình bằng hữu trở nên khắn khít.
4- Người Cư sĩ thành thật có được bốn phẩm hạnh: Chân thật, giới đức,
can đảm, và bố thí rộng rãi, sẽ không còn phiền não sau khi qua đời.
Được rồi, Ông cứ đi hỏi các vị Sa Môn, Bà La Môn khác xem họ có gì
quý báu, cao thượng hơn chân thật, nhẫn nại và quảng đại không?
Quỷ Ãlavaka hiểu lời Phật giảng, nên nói:
-
Đã hiểu bí quyết để mưu cầu an lạc trong tương lai, vậy đâu cần hỏi ai
khác làm gì nữa, Ngài đến đây chính là sự lợi lạc an lành của Ãlavaka
này. Tôi hiểu rằng của bố thí sẽ đem lại quả lành phong phú, từ nơi này
đến nơi khác, từ thành này qua thành kia, tôi sẽ đi tán dương công đức
của bậc Chính biến tri và giáo pháp cao thượng này.
LỜI BÀN:
Chúng ta nên phân tích qua
những lời đức Phật trả lời giảng cho Quỷ, những lời này không chỉ dành
cho thế giới Ngạ Quỷ, mà cũng cho loài Người, vì vậy cũng cần hiểu và
nhớ để thực hành. Chúng ta lần lượt phân tích từng câu hỏi và trả lời
dưới đây:
1- Quỷ hỏi: “Vật sở hữu chủ quý nhất của con người là gì?” Đức
Phật trả lời: “Niềm tin là vật sở hữu quý nhất của con người” là sao?”
Niềm
tin là gì? Niềm tin là sự tin tưởng vào một điều gì chắc chắn, tin
tưởng ở tương lai về một vấn đề gì, cuộc sống của con người nếu không có
một niềm tin, người ấy sống vô định, không biết sống thế nào cho phải
lẽ, không biết ngày mai sẽ ra sao. Bởi vậy, “sở hữu quý nhất của con
người là niềm tin” là thế, nhưng cũng cần biết có niềm tin chân chính
đúng đắn có chứng minh nên tin, và niềm tin mù quáng không thể chứng
minh không nên tin theo.
2- Quỷ hỏi: “Điều gì thực hành sẽ đem lại hạnh phúc?” Đức Phật
trả lời: “Giáo pháp nếu thực hành đúng sẽ đem lại hạnh phúc” là thế
nào?
Ví như làm lành tránh làm ác theo giáo pháp
dạy, chắc chắn sẽ đem lại hạnh phúc, hạnh phúc gần như có tâm vui khi
thực hành như thế, được nhiều người khen ngợi, hạnh phúc xa là được quả
báo tốt đẹp ở đời sau. Cũng nên nhận chân giữa giáo chính pháp với giáo
tà pháp, nếu thực hành đúng theo giáo tà pháp sẽ đem lại khổ sở; ví như
nghe lời giáo tà pháp triệt hạ đạo khác, gây thành khủng bố chiến tranh
giết chóc, sẽ đem lại khổ đau cho chúng sanh vậy.
3- Quỷ hỏi: “Hương vị nào ngọt hơn tất cả?” Đức Phật đáp: “Sự
chân thật là hương vị ngọt ngào nhất”, làm sao chân thật lại là hương vị
ngọt ngào nhất?
Sự chân thật sẽ đưa đến tin tưởng,
từ tin tưởng đưa đến thỏa mãn, từ thỏa mãn đưa đến tình thắm thiết, từ
tình thắm thiết coi nhau như một, nên hạnh phúc. Ví như tình bạn bè,
tình vợ chồng, con cái, anh em v.v..., nếu không có sự chân thật đối xử
với nhau, sẽ nghi ngờ, và dần đi đến ghét nhau, coi nhau như kẻ thù, nên
Ngài nói: “Chân thật là hương vị ngọt ngào nhất” là vậy.
4- Quỷ hỏi: “Sống thế nào gọi là cao thượng nhất?” Đức Phật trả lời: “Sống với trí tuệ gọi là cao thượng nhất” là sao?
Trí
tuệ là gì? Trí tuệ là thông minh, minh mẫn, người có trí tuệ thường hay
nghĩ tới điều hay lẽ phải, tìm cách và tạo ra những gì mới lạ cho đời
sống thêm tốt đẹp, từ vật chất đến tinh thần, do đó, Ngài bảo “Sống với
trí tuệ gọi là cao thượng nhất”.
5- Quỷ hỏi: “Làm sao vượt qua trùng dương?” Đức Phật bảo: “Nhờ sức kiên trì vượt trùng dương.”
Trùng
dương là biển cả, biển lớn, sức kiên trì là giữ vững một lòng không
thay đổi, kiên nhẫn, kiên chí, kiên cường, kiên quyết, thì vượt trùng
dương không khó, ví như người muốn giải thoát phải kiên trì tu hành mới
giải thoát được vậy.
6- Quỷ hỏi: “Làm cách nào chế ngự phiền não?” Đức Phật nói: “Nhờ tinh tấn chế ngự phiền não” là sao?
Tinh
tấn là luôn luôn siêng năng chăm chỉ chuyên cần không ngưng nghỉ, không
thoái lui, tiến tới mãi khi làm một việc gì; tinh tấn là năng lực quyết
tâm cần mẫn theo đuổi cho tới nơi tới chốn, ví như người tu vừa tu vừa
lo đủ thứ chuyện, lúc tu lúc không, lúc tu nhiều, lúc tu ít, nên chẳng
bao giờ thành đạt mục đích được; đã không thành đạt được mục đích, làm
sao chế ngự được buồn phiền, bởi vậy “nhờ tinh tấn chế ngự phiền não” là
vậy.
7- Quỷ hỏi: “Thành đạt trí tuệ bằng cách nào?” Đức Phật trả
lời: “Người kiên trì có niềm tin sáng suốt, thành đạt trí tuệ bằng cách
nghe giáo pháp của bậc đại Giác, có khả năng dẫn đến Niết Bàn” là thế
nào?
Nghĩa là người đã có lòng tin kiên cố rồi, nghe đọc giáo pháp
của Phật, thực hành tinh tấn kiên cố, sẽ đạt trí tuệ tối thượng, đó là
khả năng dẫn tới giải thoát Niết Bàn.
8- Quỷ hỏi: “Làm sao
mưu tìm sự nghiệp?” Đức Phật đáp: “Người làm công việc chính đáng một
cách kiên trì nhẫn nại, sẽ tìm được sự nghiệp”.
Công việc chính đáng là chính nghiệp và chính mệnh, nghĩa là
hành động chân chính phải lẽ, tôn trọng giới luật, sống bằng nghề chân
chính lương thiện , không làm cho người và vật đau khổ, đó là làm công
việc chính đáng; khi làm công việc chính đáng một cách cần mẫn kiên trì,
sẽ tạo cho mình cuộc sống đầy đủ trong đạo đức, được quả báo tốt đẹp
sau này vậy.
9- Quỷ hỏi: “Cái gì làm cho tình bằng hữu trở nên khắn khít?”
Đức Phật dạy: “Đức quảng đại khoan dung làm cho tình bằng hữu trở nên
khắn khít”.
Đức quảng đại là có tâm rộng mở đón
nhận, tâm thương người, khoan dung độ lượng là tha thứ cởi mở; nếu cư xử
với tâm quảng đại khoan dung giữa bạn bè người thân, tình nghĩa càng
ngày càng thắm thiết, không có gì nghi ngờ nữa, bởi vậy, “Đức quảng đại
khoan dung làm cho tình bằng hữu trở nên khắn khít” là vậy.
10- Quỷ lại hỏi: “Từ thế gian này tới thế gian khác, làm sao
tránh khỏi phiền não?” Đức Phật giảng: “Người Cư sĩ có bốn phẩm hạnh:
Chân thật, giới đức, can đảm, bố thí rộng rãi, sẽ không phiền não khi
qua đời” là thế nào?
Thành thật là không dối trá có sao nói vậy, không giấu giếm,
hỏi cái gì nói cái ấy, không quanh co chẳng nói vòng vo, không che đậy
chẳng nói úp mở, không nói phù phiếm chẳng nói bóng nói gió, không nói
hoa hòe hoa sói chẳng nói màu mè, không gièm pha nịnh bợ mà nói một cách
ngay thẳng.
Giới là giới hạn, ngăn đe ngay thẳng, đức là đạo lý làm người,
điều thiện, ơn huệ, Giới đức là những điều hay phải lẽ đúng đạo lý phải
theo như ba điều về thân: không sát sanh, không trộm cắp, không tà dâm;
bốn điều về miệng: không nói dối, không nói hai chiều, không nói thêu
dệt, không nói ác; và ba điều về ý: không tham lam, không sân giận,
không si mê tà kiến.
Can đảm là ý chí quyết tâm thực hành hai điều trên, can đảm chân thật, can đảm thực hành giới đức đầy đủ.
Bố
thí rộng rãi là bố thí không giới hạn, không phân chia phân biệt lúc bố
thí, tùy khả năng mà bố thí theo phương thức bình đẳng bố thí. Như vậy
người nào có được bốn phẩm hạnh: chân thật, giới đức, can đảm, bố thí
rộng rãi, sẽ được sinh cõi Trời vô cùng sung sướng, nên hết buồn phiền
là vậy.
Chính biến tri là một trong 10 danh hiệu của Chư Phật. Chính
biến tri có nghĩa là biết rõ hai đế lý: Lý thế gian (Thế đế) là lý tương
đối, và Lý chân thật (Chân đế) là lý tuyệt đối bình đẳng.
Khi
Quỷ Ãlavaka đã hiểu những câu trả lời của đức Phật, và cũng là những
lời giảng dạy của Ngài, Quỷ tán thán công đức của bậc Chính biến tri, và
đi các nơi tán thán công đức của Phật. Như vậy, thế giới Ngạ quỷ cũng
có Quỷ đã được học Phật pháp, cũng biết việc thiện ác, chứ không phải là
không biết; việc Quỷ Ãlavaka giết hại người, kể từ lúc được Phật thâu
phục giáo hóa rồi, không còn làm việc giết hại người nữa, mà chính quỷ
Ãlavaka đã đi khắp nơi, tán dương công đức và nói giáo pháp cao thượng
của Phật trong thế giới Ngạ quỷ.
Cũng giống như cõi Ngạ quỷ, mặc dù cõi Người có Phật pháp,
nhưng nhiều người không biết tới Phật Pháp, vẫn có nhiều người làm ác.
Chúng ta có thể so sánh việc đức Phật thu phục giáo hóa Quỷ Ãlavaka của
cõi Quỷ vào hạ thứ 16 (sau khi đức Phật thành Đạo), giống như Ngài thu
phục giáo hóa người sát nhân Angulimala tại Rãjagaha trong hạ thứ 20.
Angulimala đã giết 999 người để chặt 999 ngón tay xâu thành chuỗi. Chúng
ta thử suy nghĩ xem: Người và Quỷ đâu có khác gì nhau?
Toàn Không
***********
.Trên thế gian thứ gì là khó được nhất?
Một
khi đã mất thân này, muôn kiếp khó mà có lại được, đó không chỉ là lời
dạy của Đức Phật mà còn là tri thức không thể thiếu trong cuộc sống của
chúng ta.
Có ba vị tỳ kheo thảo luận vấn đề “Trên đời này thứ gì là khó được nhất”?
Vị thứ nhất nói: “Trên đời khó được nhất là còn mãi tuổi trẻ thanh xuân, khoẻ mạnh và sống lâu. Một người có của cải nhiều nhưng bệnh tật, già nua thì cũng không hưởng được những niềm vui của cuộc đời.
Vị thứ hai nói: “Trên đời điều khó được nhất là có người bạn hiểu mình, có thể cùng chia sẻ hoạn nạn và niềm vui cùng mình. Nếu
một người có quyền lực lớn nhưng không có bạn chân thành với nhau thì
buồn bã cô đơn giống như đoá hoa có sắc mà không hương không có ong bướm
bay đến thưởng thức.
Vị thứ ba nói: “Theo tôi thì quyến thuộc hoà hợp là điều khó được nhất.
Nếu một người khoẻ mạnh,có bạn bè tốt nhưng quyến thuộc tương tranh bất
hoà gây gổ, thì có ích gì? Cuộc sống hằng ngày sẽ giống như địa ngục
trần gian, muốn thoát ra mà không được.
Sau
khi Đức Phật nghe ba vị tỳ kheo luận nghị xong, bèn triệu tập đại
chúng. Lúc đó nhằm mùa thu, hương cỏ dại nhè nhẹ toả, gió thu mát dịu
tạo cảm giác rất sảng khoái. Đức Phật nói với chư vị tỳ kheo: “Trên
thế gian này thứ gì là khó được nhất? không phải sức khoẻ trường thọ,
không phải bạn bè tri âm , cũng không phải quyến thuộc hoà hợp. Ta sẽ kể một câu chuyện cho các vị nghe.
“Trong
đại dương có một con rùa mù, tuổi thọ của nó rất dài, trãi qua bao
nhiêu biến đổi của bể dâu. Bình thường nó ở tận dưới lòng đại dương, một
trăm năm mới được nổi lên mặt nước một lần. Lại có một thanh gỗ mục
rỗng bên trong, theo chiều gió thổi mà trôi dạt trên mặt biển. Con rùa
mù trăm năm mới nỗi lên mặt nước một lần mà gặp được thanh củi mục là cơ
hội ngàn năm mới có được, huống chi vào được lỗ rỗng của thanh gỗ mục
chở nó vào bờ. Rùa mù gặp được thanh gỗ mục là điều rất hiếm. Nhưng phàm
phu phiêu bạt trong biển ngũ dục muốn được thân người còn khó hơn rùa
mù được vào bờ hàng
ngàn lần”
Đức
Phật lại hốt một nắm đất, mở bàn tay ra nói với các vị tỳ kheo: “Chúng
sanh được thân người như đất trong lòng bàn tay ta, chúng sanh mất thân
người như đất trên địa cầu” Cái gì là khó được? thân người thật là khó được? Các tỳ kheo nên lắng nghe và suy nghĩ.
Một
khi đã mất thân này, muôn kiếp khó mà có lại được, đó không chỉ là lời
dạy của Đức Phật mà còn là tri thức không thể thiếu trong cuộc sống của
chúng ta. Chúng ta nên trân quý thân này và xem trọng những nhân duyên
vốn có. Cái gì là khó được? thân người là khó được? Chỉ có con người mới có thể tu tập, tạo lập công đức và cũng chỉ có con người thì mới có thể tu hành thành Phật. Cho
nên chúng ta phải biết trân quý cơ duyên này , sử dụng thân này để tu
tập và phụng sự giúp ích cho đời cho
người. Danh lợi không thể mang theo được, chúng ta đến cõi đời này bằng
tay không nên lúc ra đi cũng tay trắng mà thôi. Nhưng thường thì con
người mê muội , tham đắm những danh lợi thế gian, gây ra nhiều tội lỗi,
thiện ác đương nhiên có báo ứng, như vậy là làm cho đời sau còn thêm đau
khổ. Hãy trân trọng hiện tại, tuân theo chánh pháp, phản bổn quy chơn
là mục đích tu hành của chúng ta.
Namo Sakya Muni Buddha
TAT