“Ngày Hòa Giải & Yêu Thương” là một dự án có tính chất
xã hội cao, vì một lý tưởng cao đẹp... Tôi mong sẽ có thêm nhiều bạn
trẻ tham gia vào hoạt động này, vì chính họ là tương lai của thế giới,
của việc hàn gắn những mâu thuẫn cũ và thổi luồng sinh khí mới của tình
yêu và sự bao dung cho tương lai của nhân loại”.
Chừng nào sự nghi ngờ và lòng hận thù giữa các dân tộc, giữa
các tôn giáo không được xoá bỏ thì nhân loại chưa thoát khỏi mối đe doạ
của gây hấn, chiến tranh và huỷ diệt.
Trong
cuộc tấn công khủng khiếp, hồi
9 giờ sáng thứ ba 11 tháng 9 năm 2001 một nhóm không tặc gần như cùng
một lúc
cướp bốn máy bay hành khách hiệu Boing đang trên đường bay hướng về
thành phố
New York và thủ đô Washington. Nhóm không tặc lái hai phi cơ lao thẳng
vào Trung Tâm Thương mại Trong
cuộc tấn công khủng khiếp, hồi
9 giờ
Việc làm duy nhất để thay đổi tương lai của chúng ta là cố
gắng liên tục và bền vững của từng cá nhân, từng cộng đồng, từng tầng
lớp xã hội. Sự tiến bộ của hôm nay so với hôm qua mới là điều để hãnh
diện hay xấu hổ, hoàn toàn không phải từ lời khen tiếng chê của người
ngoài.
Chúng ta hãy cùng nhau biến ngày 9 tháng 9 hàng năm trở
thành “Ngày của Thế gian, ngày của Hòa giải và Yêu thương”. Đó là ngày
của lòng vị tha, sự chia sẻ và tình yêu thương.
Càng ngày người ta càng bị “vô sinh”, không hiểu tại sao! Vô sinh có
tính “toàn cầu hóa” một cách rất rõ rệt. Nước càng tiên tiến, càng vô
sinh. Tiên tiến trước vô sinh trước, tiên tiến sau (chậm tiến) vô sinh
sau,
Châu
Á là cái nôi ổn định của sự đồng nhất, nơi gặp gỡ, giao lưu, kết hợp,
hoà trộn của những nền văn minh lớn, đặc biệt là ở Đông Nam Á. Nó giống
như một mạng lưới được hình thành từ nhiều thành tố và màu sắc khác
nhau, nhưng kết hợp hoà trộn để tạo thành một tấm vải liên tục, tiếp
nối. Gió mùa, Mandala, Champa, I Tsing, Trịnh Hoà, Mã Tổ, Francis
Xavier, Deshima, tất cả đều ngẫu nhiên tạo nên sự đa dang, phong phú,
mối quan hệ nội tại của tiến trình lịch sử và sự giao thoa giữa các nền
văn hoá ở Đông Nam Á bắt đầu từ thế kỷ thứ Nhất đến thời thuộc địa.
Niềm vui luôn xen lẫn suy tư giữa những ngày hội lớn của đất
nước. Mọi người Việt Nam, nói chung và người trí thức nói riêng, trong
“Điều còn mãi” năm nay lại chờ đợi “Điều còn mãi” năm sau, năm năm sau,
mười năm sau nữa …
Thế hệ những người đang sống hôm nay phải nghe cho ra những
"rì rầm trong tiếng đất" vọng về nói rằng "Nước chúng ta. Nước những
người chưa bao giờ khuất". Những tiếng vọng của Đất Nước, những tiếng
vọng của ông cha nhắc nhở con em họ phải sống thế nào cho xứng đáng với
xương máu đã đổ ra.
Có một người lỡ đường trong đêm tối tìm đến gõ cửa một nhà nọ để xin ngủ nhờ qua đêm. Người chủ nhà không chấp thuận cho người khách lạ tá túc. Hết sức nhẫn nại, người khách cố gắng thuyết phục chủ nhà:
Các tin đã đăng: