Quả báo một việc làm ác
Vào đời nhà
Đường, bên Trung Hoa, có một nông phu rất tàn ác. Trưa hôm nọ, ông ta
ra xem xét công việc ngoài đồng ruộng, thấy con bò của hàng xóm chạy lạc
vào đám ruộng của ông. Nó đang gặm lúa và giẫm đạp hoa màu.
Người nông dân vô cùng tức giận, bảo rằng:
“Tao làm lụng cực khổ mới có được thóc lúa này, bây giờ mày gặm ăn và
phá hoại mùa màng của tao! Mày phải trả một giá đắt cho sự ăn vụng
này!”. Ông liền rút dao ra và nói: “Tao không muốn giết chết mày, nhưng
vì đã ăn thóc lúa của tao nên tao phải cắt lưỡi của mày bỏ lại đây, để
tao coi mày còn dám ăn vụng phá hoại mùa màng của tao nữa không!”.
Con bò nhận biết có lỗi nên nó đã cúi xuống
tỏ vẻ ăn năn. Người nông dân nghèo khó vẫn không buông tha, ông đã nắm
sừng ghì chặt đầu bò xuống và dùng dao cắt cái luỡi của nó. Con bò vô
cùng đau đớn nhưng không thể kêu van gì được.
Về sau, người nông dân tàn ác này đã lập gia
đình và có ba đứa con. Nhưng đứa nào cũng bị câm. Ông không hiểu tại
sao mấy đứa con ông đều bị câm. Ông đưa đi chữa trị ở nhiều thầy thuốc
danh tiếng nhưng không một loại thuốc nào của các vị này có thể chữa
lành giúp chúng nói được. Người nông dân liền nhớ lại khoảng mười hai
năm trước ông đã cắt lưỡi một con bò đực. Ông ta hiểu rõ nguyên nhân làm
sao mà ba đứa con của ông bị câm. Chính do nhân tàn ác ông gây ra đã
mang lại quả báo khổ đau cho mấy đứa con trong gia đình ông.
Lời bàn
Trong cuộc
sống, dường như mỗi thứ đều có một quy luật riêng của nó. Người ta
thường nói, hễ gieo nhân nào thì sẽ gặt quả đó. Đó là quan niệm theo
luật nhân quả của nhà Phật. Mà ngẫm lại điều đó đúng thật, bởi vì từ xưa
tới nay không có việc gì vượt ra khỏi luật nhân quả. Vì thế, hễ ta gieo
hạt giống thiện thì sẽ gặt được quả thiện, còn hễ ta gieo hạt giống bất
thiện thì sẽ bị quả bất thiện chi phối.