30/09/2010 17:10 (GMT+7)
Kính Bạch Đức Thế Tôn ! Hôm nay ngày mồng 08 tháng giêng năm Canh Dần – 2010. Con Tỳ Kheo Pháp
Danh……….Cùng bốn chúng đệ tử tại đạo tràng chùa Bửu Minh, Xã Nghĩa Hưng,
Huyện ChuPah, Tỉnh Gia Lai. Cung kính hướng về Đức Thế Tôn cầu Thế Tôn
xót thương gia hộ cho đệ tử chúng con, năm mới Canh Dần: Nghiệp chướng,
nạn chướng, bệnh chướng tiêu trừ, Bồ đề tâm tăng trưởng, Phước Huệ
trang nghiêm, vạn sự cát tường như ý. |
30/09/2010 12:17 (GMT+7)
Các con thương yêu Bắt
chước nhà văn Hồ Dếnh Thầy đã vẽ chân dung người thân của mình bằng
hình thức gôm chép lại những mảnh hồi ức rời rạc còn sót lại theo tháng
năm,về Cha Mẹ Thầy Tổ ,thành những bức chân dung dạng phác thảo . Để cho
con cháu đọc lại mà nhớ về những đấng sinh thành của hai gia đình tâm
linh và huyết thống . |
25/09/2010 12:52 (GMT+7)
Các con thương yêu
Những
lần kể chuyện cho phật tử nghe , hoặc qua những trang viết của mình
Thầy ít nhắc đến Ba của Thầy hơn Mẹ , vì Thầy thương Mẹ nhiều hơn Ba .
Người mà có tâm hồn cao cả , có chí hướng thiện , sống đem lại niềm vui
và hạnh phúc cho mọi người …Viết hoặc kể về họ rất dễ dàng. |
25/09/2010 12:47 (GMT+7)
Một
Con
đường đất đỏ,ngõ lối vào chùa Bửu Minh,bụi tung mù mịt. Chiếc xe ISUZU
đời mới còn bóng lộn, sơn màu trắng ngà hãm phanh dừng lại. Đậu dưới
hàng phượng vĩ trước sân chùa, mùa này hoa đang rộ nở đỏ thắm. Một chút
gió thoảng nhẹ, vài cánh hoa lìa cành đậu vào trần xe, vương lên kính xe
như những cánh bướm rừng đơn sơ , hoang dại. |
24/09/2010 07:09 (GMT+7)
Từ
thuở hồng hoang đến giờ, bóng tối luôn ngự trị phủ trùm cõi giới ta
đang trú ngụ, nhiều hơn là ánh sáng. Đam mê, dục vọng thấp hèn, sống
theo bản năng, đã tạo nên một độc tố tù mù vây bủa chúng ta. Căng mắt
thao láo ra nhìn chúng ta vẫn không nhìn xuyên xuốt qua được, lớp khói
mù vô minh dày đặc ấy. Bơi lội , sờ sẫm, quờ quạng trong “vùng tối nhạt
nhoà” đó,
ta thèm ánh sáng biết bao! |
21/09/2010 20:42 (GMT+7)
Chị
Nga gốc người Sài Gòn, kinh doanh làm ăn ở Gia Lai. Ăn Tết ở Sài Gòn,
mồng 04 đưa con ra Gia Lai thăm người thân và đi lễ chùa. Chị đưa ba con
hai gái một trai, cháu gái đầu 18 tuổi, cháu thứ hai 16, cháu út 08
tuổi, cùng với bà Vú 64 tuổi. Ngồi uống nước trà chị giới thiệu bà vú
đây ở với gia đình con 20 năm, cả ba cháu đều do vú chăm sóc nên con mới
rảnh tay mà đi làm ăn xa.
|
21/09/2010 20:33 (GMT+7)
Áo
lụa mẹ choàng trắng trong như nguyệt bạch, trăng đậu trên vai trên
vuông áo ngắn dài. Lóm đóm hoa lóm đóm sao, mẹ trẻ trung như thời con
gái, |
21/09/2010 20:21 (GMT+7)
Dáng
vẻ rụt rè, anh chào tôi. Hơi bở ngở tôi hỏi anh có việc gì cần tôi
giúp. Anh ấp úng: Thưa Thầy con đến để cảm ơn Thầy. Tôi giúp anh việc gì
mà anh cảm ơn tôi. Anh đã lấy lại được bình tĩnh và vào chuyện: “ Hôm
mồng 08 tháng giêng,âm lịch con có đi chùa, con có vào phòng |
21/09/2010 20:16 (GMT+7)
Từ
hôm được chú Giác Viên ngỏ ý, hằng ngày lại được nhìn hình ảnh tiêu sái
thanh cao của quý thầy quý chú, và nhất là muốn sau này mình sẽ giống
như mẫu người lý tưởng: “ Trên đời này chỉ có chú Giác Viên là tuyệt nhất ,chuyện gì cũng biết hết”.
|
18/09/2010 10:02 (GMT+7)
Nghi Thức Tịnh Độ .Thích Giác Tâm Biên Soạn .Chùa Bửu Minh – Gia Lai năm 2000 |
16/09/2010 20:45 (GMT+7)
Thiền
sư là người ra đi không để lại dấu vết, chính điều đó nói lên tinh thần
thiền tông ( bất lập văn tự ), khiêm hạ, ẩn danh, vô ngã. Tuy nhiên có
điều bất lợi so với cách luôn ghi chép từng biến cố nhỏ lớn, từng sự
kiện nhỏ to, trong đời mình cũng như trong xã hội mình đang sống như
người phương tây, |
16/09/2010 20:21 (GMT+7)
Bên
cạnh chùa có một dòng sông, ngày xưa tôi còn nhỏ con sông rất nhỏ, có
thể gọi là con suối. Bắt qua suối là chiếc cầu bằng tre, chông chênh lắt
lẻo. Thỉnh thoảng tôi đi qua phía bên kia suối trên chiếc cầu tre gập
ghềnh, đung đưa như chiếc võng để qua bên kia buôn làng đồng bào Thượng |
16/09/2010 20:14 (GMT+7)
Tiếng
chó sủa đã lay động, đưa tôi về với ký ức xa xôi. Hình ảnh ngôi làng
nhỏ nghèo, dân hầu hết là ngụ cư ,từ tứ xứ đến. Nhưng rất lương thiện.
Những gương mặt bà con thân quen của ngày xưa đó, theo thời gian có phần
đã loà xoà trong nỗi nhớ. Riêng tính cách ông Trưởng, thỉnh thoảng cùng
với tiếng chó sủa, cứ hiện về rõ nét trong tôi |
11/09/2010 21:33 (GMT+7)
Ngôi
chùa cũ Bửu Minh, có cây đa trên trăm tuổi. Cây vẫn vô thường như mọi
hiện tượng khác, cây tự chết. Với du khách,và nhất là bà con Phật tử ở
quê hương Biển Hồ trà không ai là không biết không nhớ đến cây đa, |
11/09/2010 21:27 (GMT+7)
Chuyện năm ngoái:
Trên
chuyến xe đò từ Sài Gòn về Pleiku, tôi ngồi phía trước gần tài xế.
Đường dài mệt mỏi tôi cứ thiêm thiếp như người đang ngủ, như thôi chứ
chưa ngủ hẳn, phía hàng ghế sau tiếng một người đàn ông đang nói chuyện
điện thoại:” Em về đi chớ, dắt con đi đâu mà ba hôm nay anh đi tìm khắp
nơi, anh đã đi Bình Định, Nha Trang, Sài Gòn... |
11/09/2010 21:21 (GMT+7)
Hai
mươi năm trước, tôi có trồng bốn cây bông giấy sát hàng rào trước chùa.
Sáu năm xây dựng đến giờ thì ngôi chánh điện đã tạm xong, công việc kế
tiếp là lát sân bêtôn trước chánh điện, để cho các ngày lễ lớn tổ chức
lễ được dễ dàng, nhất là tổ chức những đêm hoa đăng. |
|