Tổ Đình Linh Sơn ở Hiền Lương, Vạn Lương, Vạn Ninh (Khánh Hòa) mang 
trong  mình bao huyền thoại một thời quá khứ. Theo lời chỉ dẫn của các 
cao niên trong  vùng, tôi đã tìm đến ngôi chùa này. Phía trước là dòng 
sông, cổng tổ đình nằm ở  một bên, có phần hơi khác so với những chùa 
còn lại.
 
 Câu chuyện kỳ bí về đại hồng chung tự quay về chùa cũ 
 
 Vốn nổi danh với cọp Khánh Hòa, ma Bình Thuận, Tổ Đình Linh sơn là một 
trong  những ngôi chùa cổ xưa nhất Khánh Hòa. Nơi  đây cũng chính là nơi
 mà Hòa thượng  Thích Quảng Đức đã đến ẩn tu trước khi lên đường tự 
thiêu và trở thành Bồ tát  nổi danh khắp dân gian. Trong chùa còn lưu 
giữ sắc phong của vua Bảo Đại về danh  hiệu cũng như sự cổ xưa trên 300 
năm tuổi của chùa.
 
 Đại đức Chúc Minh, trụ trì ngôi cổ tự, cho 
biết: "Sự linh thiêng và huyền bí nơi  đây cũng là do người đời thêu dệt
 nên. Chuyện tổ sư Đại Bửu ngồi tu dưới gốc cây  kén, có cả hổ beo đến 
nhưng không ăn thịt mà còn bỏ đi, đó hoàn toàn là do từ  tâm thiện chí 
của người tu hành mà nên, ngôi cổ tự này đã có hơn 300 năm tuổi  rồi. 
Phía trước cổng chùa là con sông Hiền Lương, cũng chính là nơi thường tổ
  chức thả hoa đăng". 
 
 Con sông nhỏ chảy về phía vịnh Vân 
Phong. Nước sông không nhiều, dòng chảy không  mạnh nhưng nước xanh mát 
quanh năm, hai bên dòng sông có nhiều cây, tỏa bóng mát  là nơi lý tưởng
 cho việc tu thiền, ẩn sĩ. Trên dòng sông chảy qua chùa, phía tây  có 
một chiếc cầu sắt và phía đông có một chiếc cầu đường bộ mang tên cầu 
Hiền  Lương.
 
 Truyền thuyết kể lại rằng: ngôi chùa vốn có hai 
quả chuông, nhưng chỉ mới tìm  thấy được quả chuông nhỏ, còn chuông lớn 
vốn có thể âm vang cả một khu vực rộng  lớn lại không thấy đâu dù hằng 
đêm, mỗi khi trăng thanh gió mát, họ đều nghe  thấy tiếng chuông ngân 
phát ra từ hồ sen trước chùa. Điều kỳ lạ đó khiến nhiều  người tin tưởng
 rằng, chuông lớn trong tương lai cũng sẽ trở lại với chùa.
Từ cổ tự Linh Sơn, tiếng chuông chùa có thể vang đến tận cửa biển Cát
 Ném và  lên tận thôn Mỹ Đồng. Ghé thăm cổ tự đúng vào dịp tưởng niệm 60
 năm ngày hòa  thượng Thích Quảng Đức tự thiêu, không khí u tịch đầy màu
 sắc huyền bí, càng làm  nơi này cuốn hút sự tò mò của khách thập 
phương.
 
 Chuyện ly kỳ về chiếc đại hồng chung bắt đầu từ khi nhà
 Nguyễn quyết chiến với  triều đại Tây Sơn. Để phục vụ cho các bên trong
 những cuộc giao tranh nơi chiến  trường, các chuông chùa hầu hết trước 
đó đều được làm bằng đồng tốt, nên tất cả  đã bị tịch thu làm nguyên 
liệu đúc súng thần công, hoặc đạn hỏa khí. 
 
 Cửa Phật từ bi, 
không sát sanh, nên nhiều ngôi chùa lớn ở Khánh Hòa đã tìm cách  giấu 
chuông đi, cất giữ nơi núi rừng xa xôi, sông sâu, vực thẳm hoặc ngụy 
trang  kỹ càng để tránh không bị phát hiện. Khi giao tranh kết thúc, các
 chùa phải thuê  người và mua nguyên liệu nhằm đúc chuông mới trở lại. 
Dù vậy, rất nhiều đồng  chung đã bị mất đi, phần vì trộm cắp, phần vì bị
 nước lũ cuốn trôi, duy chỉ có  hồng chung chùa Linh Sơn là được tìm 
thấy trong sự tình cờ đến lạ lùng - cũng là  một câu chuyện mang màu sắc
 kỳ diệu bí ẩn.
 
 Trước chùa vốn là con sông mang tên Hiền Lương,
 cũng là ranh giới tự nhiên giữa  hai làng Hiền Lương và Tân Đức. Hòa 
thượng Đại Bửu (1740 - 1765) lập chùa và đúc  chuông để duy trì đức tin 
của bổn giáo. Sau khi chiến tranh qua đi, chuông nhỏ  được tìm thấy ở 
cửa sông Hiền Lương bởi một cụ bà mò ốc. Chuông cổ là vật vô giá,  không
 tránh khỏi sự tranh đoạt của người lớn, lại nằm ở ranh giới hai làng, 
càng  khiến người đời vì thế mà tranh giành về mình. 
 
 Cuộc 
tranh cãi không ngừng diễn ra, người ta nói vô phúc đáo tụng đình nhưng 
khi  cần thiết vẫn phải tìm đến chốn công đường. Dù vậy, trước cửa quan 
oai nghiêm và  những dấu ấn cổ xưa được khắc trên chuông đồng, ai cũng 
phải thừa nhận đó là  chuông của chùa Linh Sơn. Trên thân chuông có ghi 
rõ: "Cảnh Hưng nhị thập nhị  niên, Tân Tỵ, bát nguyệt" đây là năm Tổ Đại
 Bửu khai sơn lập cư. Hiện tại quả  tiểu hồng chung vẫn đang nằm trong 
chùa.
 
 Tiếng chuông chùa là một trong những minh chứng cụ thế 
nhất nói lên sự lan tỏa  của Phật pháp trong dân gian. Bà Nguyễn Thị 
Sen, 74 tuổi cho hay: “Tôi có nghe  câu chuyện đại hồng chung quy cổ tự 
nơi đây, nhưng mà tôi thấy không có vấn đề  nghi ngờ chuyện này cả. Phật
 pháp nhiệm màu, ngôi cổ tự này linh thiêng lắm. Tôi  tin tưởng vào chùa
 và sự tốt lành của Phật pháp đã khiến chông đồng bị bỏ quên  tự tìm về 
lại đây”.
Nhiều Phật tử khác khi nghe nhắc đến câu 
chuyện này đều chắp tay cầu nguyện bao  điều tốt lành cho ngôi cổ tự. 
Câu chuyện về chiếc đại chung hồi cổ tự của chùa  Linh sơn đã làn truyền
 từ lâu trong dan gian. Người dân quanh tự ai cũng biết  đến cầu chuyện 
này, cũng vì thế mà sự linh thiêng, huyền bí của tự đã làm người  đời 
thêm chú ý.
 
 Bom không nổ dù rơi trên nóc chùa
Tổ đình Linh Sơn đã qua nhiều lần trùng tu tôn tạo nhưng không ít lần
 nơi đây  đã phải chứng kiến sự tàn phá của thời đại, đặc biệt là cuộc 
chiến tranh ác liệt  bảo vệ đất nước chống giặc ngoại xâm.
 
 Thuở
 trước Hiền Lương vốn là khu vực đồi rậm rạp, tổ sư Đại Bửu vốn là người
  Quảng Nam đã tìm đến và mở đất lập chùa nơi đây. Khi xây chùa, trên 
mảnh đất có  cây kén lớn, các đệ tử đã giữ lại làm kỷ niệm. "Cây kén 
trong chùa cũng là cây  lớn nhất ở đây. Cây cổ mà sống được rất lâu rồi,
 người ở đây không ai dám đụng  đến đâu, cây linh thiêng lắm ấy" - bà 
Lan, người bán hàng rong trên đường vào cổ  tự tiết lộ.
 
 Năm 
1944, máy bay Nhật Bản đã ném một quả bom lớn xuống ngôi tự, với ý đồ 
hủy  diệt hoàn toàn. Nhưng như một phép lạ ngôi tự không những không bị 
sức công phá  khổng lồ của quả bom nặng hàng trăm ký tàn phá, mà vẫn trụ
 vững theo thời gian.  Người trong tự kể lại rằng: "Quả bom đã không nổ 
mà nằm lại trên nóc chùa, dù  rằng quả bom rất nặng và do quân xâm lược 
dùng máy bay để tấn công đã thả xuống  từ độ cao hàng trăm mét trên 
không rơi xuống lại nằm trên nóc chùa là một điều  kỳ lạ vô cùng!". 
 
 Nhiều người cho biết: "Nếu bom không nổ hoặc không rơi xuống đất thì 
hết sức vô  lý, bởi quả bom nặng như thế. Hoặc nếu không rơi xuống thì 
vẫn có thể lăn theo  nói trên nóc nhà để rơi xuống đất và phá hỏng chùa,
 thế thì tại sao quả bom vẫn  nằm trên nóc chùa".
 
 Chỉ vài ngày 
sau, người Nhật đến và mang quả bom đi, không có lời giải thích hay  sự 
hồi âm về lý do quả bom không phát nổ. Chính người tu trong chùa,  cũng 
như  người dân địa phương cũng đặt ra nhiều câu hỏi quanh vấn đề này: 
tại sao quả bom  không nô, nếu mà không nổ thì tại sao không rơi xuống 
đất, tại sao người Nhật  mang bom đi mà không người đặt mìn hẹn giờ nổ 
bom ngay tại đó luôn?
 
 Vì sự kỳ lạ đó mà nhiều người cho rằng đó
 chính là do sự linh thiêng của một  đấng siêu nhiên nên cửa chùa không 
vấy máu được, người lại bảo rằng do có thần  linh phù hộ, nên người Nhật
 không dám ra tay sát hại người trong chùa và hom vì  thế mà đã không 
nổ.
 
 Ông Lê Văn, 88 tuổi, người làng Hiền Lương, cho biết: "Tôi 
vẫn ngày ngày ghé qua  chùa, câu chuyện quả bom rơi trên nóc chùa mà 
không nổ tôi nghe kể từ khi còn là  cậu bé 7 - 8 tuổi. Tôi nghĩ rằng, 
bom không nổ có thể do trục trặc kĩ thuật,  nhưng việc nằm ngay trên nóc
 mà không rơi xuống đất quả là điều kì quặc khó hiểu,  chắc chắn có điều
 gì tâm linh kỳ bí". 
 
 Suy nghĩ của ông Văn, cũng là suy nghĩ 
của nhiều người dân nơi đây.  Hòa thượng  Chúc Minh chi biết: "Câu 
chuyện bom rơi trên nóc tự là có thật dù nhiều người  không tin. Người 
bảo là do thần thánh, người bảo không phải, nhưng nếu không  phải thì 
cũng không có lý do gì mà lý giải được!". 
 
 Những câu hỏi như 
thế có lẽ không bao giờ tìm được câu trả lời. Nhưng ngôi chùa  với sự 
thanh tịnh và huyền bí là nơi gửi gắm bao ước nguyện cũng là điểm nương 
 tựa cho những người sống nơi cửa phật mãi cho đến tận bây giờ.
Theo Dòng Đời/ Xzon