Chùa Bửu Minh Gia Lai - Mobile
Đất nước đi lên trong “Hòa giải Yêu thương”
12/09/2010 12:41 (GMT+7)

Việt Nam chúng ta đang đi qua những mốc son lịch sử của dân tộc mình.

Âm hưởng của đêm nhạc "Hoà giải Yêu thương" đã đưa chúng ta trở về với niềm vui của 35 năm trước, cả dân tộc "nối vòng tay lớn", cả giang sơn thống nhất "từ Bắc vô Nam nối liền nắm tay" và "biển xanh sông gấm nối liền một vòng tử sinh".

Những khúc ca hùng tráng "Điều còn mãi" giữa Mùa Thu Tháng Tám vừa thức dậy trong ký ức mỗi người Việt Nam Ngày Độc lập của 65 năm trước, từ đó "Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thật đã thành một nước tự do độc lập".

Sắc màu rực rỡ của đất trời và phố phường Hà Nội những ngày này cũng đang hướng con tim của 80 triệu người con giòng giống Lạc Hồng từ nhiều miền đất nước và nhiều phương trời xa trên trái đất về ngày Đại Lễ 1000 năm Thăng Long - Hà Nội, thu hút sự quan tâm của thế giới về một dân tộc với bề dày 4000 năm lịch sử dựng nước, giữ nước và đang xây dựng, tô điểm cho đất nước mình ngày càng tươi đẹp hơn.

Sự phân cách giữa đông đảo nhân dân với một số quan chức chưa làm tròn vai trò "đầy tớ nhân dân". Ảnh: nuoinhimmiennam.com

Sống trong niềm tự hào đó, đứng trong ánh vinh quang này, mọi người Việt Nam không thể không nhìn thấy bao chông gai, thử thách đang ở phía trước, không thể không biết đất nước ta đang ở bậc thang phát triển nào ở khu vực này, trên thế giới này.

Nước ta chưa vượt ra khỏi danh sách những nước đang phát triển, nền kinh tế vẫn ở vị trí khá thấp trong bảng xếp hạng quốc tế. Việt Nam lại là một trong những nước chịu ảnh hưởng nặng nề và phải sẵn sàng đối phó với mối đe doạ của sự biến đổi khí hậu toàn cầu.

Thế giới quanh ta cũng đầy những bất ổn. Biển Đông ẩn chứa những cơn sóng ngầm và sự toàn vẹn bờ cõi nước ta chưa bao giờ hết những mối đe doạ. Các lò lửa chiến tranh vẫn âm ĩ cháy, cuộc chạy đua vũ trang vẫn diễn ra ở Đông Á, Nam Á và đặc biệt ở Trung Cận Đông. Một số quốc gia lớn nhỏ vẫn cố sống cố chết để có trong tay những vũ khí giết người hàng loạt. Các siêu cường còn chất đầy kho hàng ngàn quả bom nguyên tử và khinh khí, đang đua nhau phát triển các loại máy bay tên lửa hiện đại nhất...

Bài hát Trịnh Công Sơn

Nối vòng tay lớn

Kinh Việt Nam

Rừng núi dang tay nối lại biển xa


Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà


Mặt đất bao la, anh em ta về


Gặp nhau mừng như bão cát quay cuồng trời rộng


Bàn tay ta nắm nối tròn một vòng Việt Nam


Cờ nối gió đêm vui nối ngày


Giòng máu nối con tim đồng loại


Dựng tình người trong ngày mới


Thành phố nối thôn xa vời vợi


Người chết nối linh thiêng vào đời


Và nụ cười nối trên môi.


Từ Bắc vô Nam nối liền nắm tay


Ta đi từ đồng hoang vu vượt hết núi đồi


Vượt thác cheo leo, tay ta vượt đèo


Từ quê nghèo lên phố lớn nắm tay nối liền


Biển xanh sông gấm nối liền một vòng tử sinh.

Ghi chú:

- Bài hát "Nối vòng tay lớn" được phổ biến rộng rãi ở miền Nam trong phong trào HSSV năm 1960.

- Khoảng 3g chiều 30-4-1975, trên Đài phát thanh Sài Gòn đột nhiên có tiếng của Trịnh Công Sơn: "Tôi là Trịnh Công Sơn...", rồi cất tiếng hát bài Nối vòng tay lớn.

Chừng nào sự nghi ngờ và lòng hận thù giữa các dân tộc, giữa các tôn giáo không được xoá bỏ thì nhân loại chưa thoát khỏi mối đe doạ của gây cấn, chiến tranh và huỷ diệt.

Sống trong một thế giới như vậy, "Hoà giải và Yêu thương" giữa con người và con người, giữa các tín ngưỡng gia và các quốc gia đã trở thành thông điệp khẩn thiết. Đó cũng là thông điệp mang tính sống còn cho mỗi dân tộc, mỗi đất nước chậm phát triển đang hướng đến một nền kinh tế, một xã hội phát triển và văn minh, trong đó có Việt Nam.

Riêng đối với Việt Nam chúng ta, cuộc chiến tranh 30 năm đã để lại những hệ luỵ, không chỉ với vật chất, mà cả về tinh thần không dễ dàng hàn gắn. Tâm lý mặc cảm hoặc ngược lại là thành kiến còn tồn đọng trong một số bộ phận dân tộc, ở trong và ngoài nước.

Mối bất hoà giữa các tôn giáo tín ngưỡng nặng nề ở một số quốc gia trên thế giới cũng có ảnh hưởng ít nhiều đến nước ta. Và cả những bất đồng giữa các quyền lợi cục bộ giữa một số bộ phận với quốc gia có nguồn gốc từ thời quá khứ.

Sự khác nhau trong nhận thức và quan điểm về đường lối phát triển và hội nhập đất nước trong các cấp. Sự phân cách giữa đông đảo nhân dân với một số quan chức chưa làm tròn vai trò "đầy tớ nhân dân".

Những bất hòa, bất đồng và trái ngược đó ảnh hưởng to lớn đến ước mong xây dựng một xã hội lành mạnh, hài hòa và văn minh, cản trở lớn sự nghiệp phát triển đất nước sớm tiến gần với các nước khác trong khu vực và thế giới.

Hy vọng, những tồn đọng nói trên sẽ dần dần được hóa giải trong tinh thần "Hòa giải và Yêu thương":

"Giòng máu nối con tim đồng loại

Dựng tình người trong ngày mới

Thành phố nối thôn xa vời vợi

Người chết nối linh thiêng vào đời

Và nụ cười nối trên môi"

để đất nước thân yêu sớm thực sự là một  nước Việt Nam Hòa bình, Thống nhất, Độc lập, Dân chủ và Giàu mạnh.

Tác giả: Trần Minh
http://tuanvietnam.net

Các tin đã đăng:
Về đầu trang