Trung tuần tháng 7-2010, khi Tòa án Nhân dân TP.HCM
tuyên án tử hình Phan Minh Mẫn (20 tuổi) về tội giết người, bà nội và mẹ
anh ta đã ngất xỉu vì họ sắp mất thêm một người thân nữa, bởi nạn nhân
vừa bị giết chính là cha của Mẫn .
"Nếu ai đó bảo nén hương là nhịp cầu nối giữa hai cõi âm dương, thì dăm ba manh áo, thoi vàng là sự nhớ nghĩ và quan tâm đến đói lạnh của nhau. Ăn miếng ngon nhớ tới người, mặc cái ấm nhớ tới người", Thượng tọa Thích Thanh Thắng viết.
Một chim nhỏ đứng rung rinh cành liễu
Dớn dác nhìn bốn hướng để tìm bay
Khí trời chuyển, mây la đà nặng trĩu
Gió ùa về - thêm những lá vàng bay.
Một dải mây vắt ngang trời trắng lạnh
Một mầm non thiếu nước mấy ngày rồi?
Một trang Kinh ai bùi ngùi không gấp?
Một tình thiêng quằng nặng kẻ đơn côi.
Nửa tháng nay Mẹ lên cơn bệnh nặngCon phương xa lòng thắt quặn lo âu,Mơ chập chờn bóng Mẹ những canh thâuNghe giọng Mẹ..., con cúi đầu thổn thức. Con vẫn biết Mẹ thương con quá mứcBao tiễn đưa, lòng chẳng dứt cho đành.Nhưng muốn cho con tu học thành danhDẫu già yếu, Mẹ riêng giành nỗi khổ.
Mùa Vu lan về nhắc nhở ta về
hạnh hiếu – phẩm hạnh được coi là cao quý nhất con người. Cuộc sống xô
bồ, hối hả nhiều khi khiến chúng ta dành rất ít thời gian để nghĩ về
công lao, sự nhọc nhằn mà cha mẹ, ông bà.. và tất cả những người mà nhờ
họ, ta có được ngày hôm nay.
Lễ Vu Lan vào Rằm tháng Bảy hằng năm là dịp con cái thể hiện lòng hiếu
thảo với bậc sinh thành. Tạm gác những thú vui thường nhật, giới trẻ
náo nức lên chùa mừng ngày báo hiếu.
Tình mẫu tử từ bao đời nay luôn là tình cảm thiêng liêng nhất
của con người, bởi vậy, đã có bao câu chuyện, bao truyền thuyết, bao
bài ca đã được dệt nên. Trong những ngày giữa tháng 7, khi không khí Vu
Lan đã tràn ngập, tôi chợt chạnh lòng nghĩ đến mẹ…
Thấm thoát mà ngày tháng qua mau , con đi xa đã
gần ba tháng và một mùa hạ nữa cũng sắp đi qua . Trời vào thu thật buồn ,
nắng hiu hắt, gió heo may báo hiệu lễ Vu Lan đã về . Tâm trạng của đứa
con xa nhà nào có khác gì một kẻ mồ côi, chiều xuống sao nghe lòng buồn
chi lạ!
Chuyện xảy ra lúc Đức Phật trú tại Kỳ Viên cùng các vị
Tỷ-kheo. Bấy giờ tại thành Xá-vệ, có một thương nhân giàu có, của cải
lên đến một trăm tám mươi triệu, người này có một cậu con trai rất đáng
yêu.
Rằm tháng 7 lại về. Ở nơi đất khách, cuộc sống bộn bề cứ cuốn
con quay theo dòng thời gian, đôi lúc con chợt quên đi một điều, dù đi
bất cứ nơi đâu trên thế gian này, trong tim con vẫn đang có một niềm
hạnh phúc, là con còn có mẹ, còn được mang trên ngực áo bông hồng đỏ.
Các tin đã đăng: