Một hôm nhà vua thỉnh Hoà thượng Chí Công và 500 chư Tăng vào cung để
cúng dường trai Tăng, bà Hoàng hậu Hy Thị tức giận, bèn sai những người
hầu cận giết 100 con chó đem làm nhân bánh ít để cúng dường chư Tăng.
Sau khi chư Tăng thọ trai xong ra về, Hoàng hậu Hy Thị liền tâu với vua
rằng: “Xưa nay vua tin các vị Hoà thượng đã chứng đạo nên cung kính cúng
dường, vừa rồi nhân bánh ít dâng cúng được làm bằng thịt 100 con chó mà
chư Tăng không hề hay biết mà đã ăn hết như vậy thì đâu đã chứng đạo”.
Vua Lương Võ Đế nghe vậy rất tức giận, bèn lên ngựa cùng lính hầu cận
đến chùa để chém chư Tăng. Vừa đến cổng chùa, vua liền thấy Hoà thượng
Chí Công đang dừng dưới gốc cây bồ đề, vua hỏi:
- Hoà Thượng ra đây làm gì?
Hoà thượng Chí Công đáp:
- Ra đây đợi vua đến chém đầu, vì sợ ở trong chùa máu đổ hoen ố cửa Phật
Vua Lương Võ Đế rất ngạc nhiên và hỏi:
-Hoà Thượng đã biết trước như vậy sao trưa nay khi thọ trai,
bánh ít được làm bằng nhân thịt chó mà Hoà thượng và chư Tăng vẫn dùng?”
Hoà thượng Chí Công đáp:
- Đêm qua trong lúc thiền định bần đạo đã biết ác tâm của Hoàng
hậu nên đã sai Tăng chúng làm bánh ít chay bỏ vào tay áo tràng bên phải
và khi ăn lấy bánh ít nhà vua dâng cúng bỏ vào tay áo bên trái đem về
chôn và lấy bánh ít đem theo ra ăn.
Nói xong, Hoà thượng Chí Công mời nhà vua và tuỳ tùng cùng ra chỗ
chôn bánh ít, Hoà thượng bảo chư Tăng đào lên thì bánh ít vẫn còn, Hoà
thượng Chí Công lấy nước làm phép và đọc thần chú, lập tức số bánh ít ấy
được hiện thành 100 con chó. Vua giật mình và quỳ xuống lạạy sám hối
rồi lặng lẽ hồi cung.
Ít lâu sau, Hoàng hậu Hy Thị lâm trọng bệnh và qua đời, nhà vua lo
tang lễ chu toàn. Một hôm vào lúc đêm khuya, đang ngồi trong cung tĩnh
mịch, vua Lương Võ Đế nghe có tiếng người kêu van thảm thiết, vua bèn
lên tiếng hỏi:
- Nhà ngươi là ai, đêm khuya thanh vắng nghiêm mật thế này lại vào đây được?
Liền có tiếng trả lời:
- Hoàng đế ơi, thần đây chính là Hy Thị vì quá độc ác, không tin
Tam bảo gây nhiều tội lỗi nên sau khi chết rồi thần thiếp phải bị đoạ
làm rắn mãng xà, ngày đêm đau khổ, thân thể tanh hôi, vi vậy bị vi trùng
rỉa ráy không thể chịu được. Nghĩ đến tình cầm sắc trước kia nên thần
thiếp đến đây mong nhờ Hoàng đế tìm phương cứu thiếp." -nói rồi liền biến mất.
Nghe xong, vua Lương Võ Đế như thoát cơn ác mộng, lòng đau như dao
cắt. Ngày hôm sau lâm triều, vua đem chuyện ấy kể lại cho bá quan văn võ
nghe để cùng vua tìm phương cứu vớt Hoàng hậu Hy Thị.
Các quan lại tâu vua, xin cung thỉnh Hoà thượng Chí Công lo việc này,
vua Lương Võ Đế chấp thuận, thỉnh cầu Hoà thượng Chí Công triệu tập các
vị danh Tăng soạn ra cuốn Lương Hoàng Sám Pháp và lập đàn tràng sám hối
cho Hoàng hậu Hy Thị, đồng thời đúc đại hồng chung để hồi hướng công
đức cầu siêu cho Hoàng hậu Hy Thị. Nhà vua chí tâm thân hành lễ bái,
trong đêm khuya giữa đàn tràng sám hối, tiếng đại hồng chung ngân vang,
mùi hương thơm ngào ngạt khắp cả đạo tràng, Hoàng hậu Hy Thị hiện thân
tiên nữ sinh đẹp, tỏ lòng cảm ơn Hoà thượng và Hoàng đế bà nói nhờ công
đức đúc đại hồng chung, nhờ đàn tràng sám hối mà bà đã thoát nạn và đã
được sinh lên cung trời Đao Lợi.
Đó là quả đại hồng chung đầu tiên trong lịch sử chuông chùa. Từ đó
đến nay tất cả các chùa Phật giáo nhân đó mà đều rất chú trọng đến việc
chú tạo đại hồng chung…
(ST)