Nhân quả không phải là tín điều của tôn giáo mà là hệ quả tất yếu của mọi hành động, ngôn ngữ, suy nghĩ. Luật pháp chỉ là công cụ hỗ trợ chứ không là phương tiện giáo dục xã hội.
Chúng ta không thể kể hết những thứ
gì là nguyên nhân khổ đau dẫn đến kết quả khổ đau. Mặc cảm, tự áí, tức
giận, đố kỵ, ghen tuông, kiêu căng, tham lam, mê mờ…
Vấn đề hiệu quả tác dụng của Duyên thật ra, chúng chỉ có giá trị tác dụng trên bình diện thực hành hơn là trên bình diện lý thuyết. Vì lý thuyết tự chúng chỉ nói lên được, cái giá trị tương đối của khái niệm về một thực tại,
Biết nương theo những lời chỉ dạy của bậc hiền trí, bậc thiện hữu tri thức thì mọi người sẽ không còn chấp thủ vào cái sai của mình, tự mình cởi trói cho bản thân khỏi cái kiến giải, tưởng giải được truyền thừa từ bao đời nay. Chúng ta hãy lắng nghe đức Phật dạy về lòng tin chân chánh
GN
- Trí Giả đại sư dạy chúng ta muốn đem Phật pháp để vào tâm, chúng ta
phải sám hối cho sạch nghiệp, vì nghiệp không sạch, pháp đem vào cũng
không sử dụng được.
Trước những bất như ý của cuộc đời, tôi đã bao lần buột miệng nói những câu đại khái như:
Lẽ thường, nếu biết rằng phút giây nữa mình sẽ chết thì chắc chắn chúng ta sẽ tận tâm tu tập, cầu nguyện,tuyệt không hề xao lãng. Nhưng ngặt nỗi, ai trong chúng ta cũng nghĩ mình sẽ khó chết, hoặc nếu có chết đi nữa thì cũng còn lâu.
Các tin đã đăng:
|