Nhưng nếu ta có dịp cho họ phương pháp đối trị cảm xúc, họ sẽ có cơ
hội làm lắng dịu và vượt thắng được những cảm xúc ấy. Ta phải nắm được
bí quyết trước khi ta chỉ bày cho họ.
Ở Pháp, mỗi ngày có khoảng 33 người trẻ tự tử. Trong trường học, không
ai dạy cho người trẻ cách thức đối trị cảm xúc. Bạn đừng để khi cảm xúc
trào dâng mới bắt đầu thực tập. Cứ bắt đầu thực tập ngay bây giờ đi.
Mai mốt, khi cảm xúc trào dâng, bạn sẽ nhớ thực tập.
Trước hết, bạn phải biết rằng, một cảm xúc chỉ là một cảm xúc, dù đó
là một cảm xúc mạnh. Lãnh thổ con người bạn rất bao la: thân thể, cảm
giác, tri giác, tâm hành và nhận thức. Cảm xúc chỉ là một trong số 51
tâm hành. Nó đến, nó ở lại một thời gian rồi nó đi, tại sao ta phải chết
vì nó? Ta hãy xem nó như một cơn bão tố. Nếu ta biết cách chống đỡ, ta
sẽ được an toàn trong khi cơn bão xảy ra. Cơn bão có thể kéo dài một
giờ, vài giờ hay một ngày. Nếu ta nắm được phương pháp thực tập thì ta
sẽ
đi ngang qua được cơn bão dễ dàng.
Trong tư thế hoa sen, hoặc trong tư thế nằm ngửa, bạn có thể bắt đầu
bằng cách thở bụng. Đặt hết tâm ý vào bụng, thấy được bụng phồng ra khi
ta thở vào và xẹp xuống trong khi ta thở ra. Bạn có thể thở thật sâu và
hoàn toàn chú ý tới bụng. Đừng suy nghĩ gì hết. Chấm dứt mọi suy nghĩ,
chỉ nhớ tới chuyện thở.
Trong cơn bão, đọt cây là chỗ dễ bị gãy đổ nhất. Thân cây vững chãi
hơn, có nhiều rễ bám sâu vào lòng đất. Đọt cây tượng trưng cho cái đầu
hay suy nghĩ của bạn. Bạn hãy rời đọt cây, đi xuống gốc cây cho vững
chãi hơn. Gốc cây là ở bụng dưới, dưới rốn một chút, ở huyệt đan điền.
Để hết tâm ý vào bụng dưới và thở thật sâu. Đừng suy nghĩ gì hết và bạn
sẽ an toàn trong khi cơn bão tố cảm xúc đang diễn ra.
Mỗi ngày, thực tập năm phút, sau ba tuần lễ, bạn đã có thói quen và khi cảm xúc tới, bạn sẽ nhớ để mà thực tập.
Đi qua được cơn bão rồi, bạn sẽ có niềm tin. Bạn tự bảo: kỳ sau, nếu
cơn bão cảm xúc trở lại, bạn không còn sợ hãi nó, vì bạn đã biết cách xử
lý nó. Bạn cũng có thể dạy cho con bạn, em bạn, để chúng biết phương
pháp thở bụng. Nắm tay em bé, bạn bảo em bé cùng thở với bạn, đặt hết
tâm ý vào bụng dưới. Tuy là một em bé, nó cũng đã có thể có cảm xúc mạnh
rồi, và nó có thể học thở để vượt thắng cảm xúc. Ban đầu, nó cần sự yểm
trợ của bạn, nhưng sau này, nó có thể tự làm một mình.
Nếu bạn là cô giáo, hay thầy giáo, bạn có thể dạy cho tất cả các học
sinh trong lớp cách thức thở bụng. Có thể trong số học sinh của bạn có
những đứa sẽ thực tập, sau này khi cơn lốc cảm xúc đi tới với chúng và
chúng sẽ không đi tự tử. Như vậy là bạn đã cứu mạng được cho những đứa
ấy.
Thực tập trong tư thế ngồi là tốt nhất. Trong tư thế nằm, bạn có thể để trên bụng một túi nước nóng.
Trích: Thiền tập cho người bận rộn
Sư Ông Làng Mai