Phật-Học-Viện Trung-Phần
32
Tướng Tốt
Đức Phật
NGUYÊN NHÂN
Đức
Phật Giải 32 Tướng
Một
thuở nọ, đức Thế-Tôn ngự nơi Bố-Kim-Tự Jetavana của
Ông Cấp-Cô-Độc trưởng-giả gần thành Xá-Vệ Sãvathĩ.
Đức
Phật kêu các Thầy Tỳ-Kheo mà dạy rằng : Nầy các Thầy
Tỳ-Kheo, bậc vĩ-nhân nào có đủ 32 tướng tốt thì bậc
ấy chắc chắn chỉ có 2 địa-vị là :
I) Nếu bậc vĩ nhân ấy ở tại-gia thì sẽ thành
một vị chuyển-luân-vương có nhiều đức-hạnh thanh cao,
có quyền thế lan rộng khắp quả địa cầu, 4 biển bao
chung quanh làm giới hạn, xứ sở rất phong túc, có
bảy báu là : Xe báu, voi báu, ngựa báu, ngọc báu, vợ
báu, hộ báu,
(I)
con báu. Ngài có rất nhiều con đều cường-tráng
anh-dũng có thể đương cự lại với quân nghịch một
cách dễ dàng. Ngài trị vì xứ sở bằng cách đạo-đức là
người người nên giữ ngũ-giới, vì vậy mà khắp
lãnh-thổ của Ngài không có ranh giới, không trộm
cướp, không tai nạn, của cải không cần gìn giữ,
được phong-phú, sung-túc, thái-bình, Ngài không khi
nào cần dùng đến khí-giới, hình phạt để cai-trị dân
chúng.
II) Nếu Ngài xuất-gia tu-hành thì sẽ
thành
bậc Chánh-đẳng Chánh-giác.
32 tướng tốt ấy là thế nào ?
32 tướng tốt ấy là :
1. Supatitthita Pãdo hoti : Có 2 lòng bàn chân
bằng thẳng (Phần đông lòng bàn chân hũng vô, người
lòng bàn chân ít hũng vô là tượng trưng người ít
phiền não).
2. Hetthãpãdatalesu Cakkãni jãtãni honti
sahassãrãni sanemikãni sanãbhikãni sabbãkãra
paripũrãni : 2 lòng bàn chân đều có hình bánh xe có
vành đùm và 1.000 cây căm mỗi khoản đều nhau.
(I)
Có
nhiều gia chủ phú hộ, giúp đỡ đức vua.
3. Âyatapanhi hoti : Có ngón chân thật dài.
4. Dĩghahgulĩ hoti : Có ngón chân và ngón tay
thât dài và nhọn như dùi trống.
5. Mudataluna hatthapãdo hoti : Có lòng bàn
tay và bàn chân thật mềm mại.
6. Jãla hatthapãdo hoti : Lòng bàn tay và bàn
chân có chỉ giăng như lưới.
7. Ussankha pãdohoti : Cổ chân hình như nôi
lên trên bàn chân.
8
Enijangho hoti : Có ống quyển tròn thon như ống chân
con hưu.
9. Thitako va anonamanto ubhohi pãnitalehi
janukãni parimasati parimajjati : Có hai cánh tay
thật dài, khi đứng dậy không cần cúi xuống cũng rờ
đụng tới đầu gối.
10. Kosohita vatthaguyho hoti : Ngọc hành (dương-vật)
ẩn vào trong bọc da (như dương vật con voi).
11. Suvanna vanno hoti : Màu da vàng sạch như
vàng ròng.
12. Sukhumacchavẽ hoti sukhumattã chaviyã
rajojallam kãgena na upalippati : Da thật mịn láng
trơn, bụi trần không đóng dính được trên thân mình.
13. Ekekalomo hoti : Mỗi lỗ chân lông chỉ mọc
một sợi lông.
14. Uddhanga lomo hoti uddhangãni lomãni
jãtãni nĩlãni ãnjana vannãni kundalavattãni dakkhinã
vattaka jatãni : Tất cả lông đều cong đầu trở lên,
uống qua phía tay mặt, màu xanh đậm như bông biếc,
uốn quắn lại có vòng.
15. Brahmujugatto hoti : Thân mình ngay thẳng,
như thân mình của trời Phạm-Thiên.
16. Sattussado hoti : Thịt trong bảy chỗ đều
no đầy bằng thẳng (thịt cần cổ, 2 lưng bàn tay, 2
lưng bàn chân, 2 chả vai).
17. Sĩhapubbaddha kãyo hoti : Thân mình từ
phân nửa trở lên giống như thân mình con sư-tử hẩu.
18. Pittantaramso hoti : Lưng đầy bằng thẳng.
19. Nigrodhaparimandalo hoti : Thân người đều
như cây da hay gừa, là thân người bao cao thì sãi
tay cũng bằng nhau.
20. Samavattakkhandho hoti : Cần cổ đều và
tròn trịa.
21. Rasaggasaggĩ hoti : Có 700 sợi gân thật
nhỏ châu đầu lại cuống lưỡi để lãnh lấy hương vị khi
để vô lưỡi (liền dẫn đem khắp châu thân).
22. Sĩhahanu hoti : Cằm tròn như cằm sư-tử
hoặc như trăng ngày 12.
23. Cattãlĩsadanto hoti : Có 40 cái răng (hàm
trên 20, dưới 20).
24. Samadanto hoti : Răng rất đều đặn bằng
nhau.
25. Aviraladanto hoti : Răng ấy rất khít khao
với nhau.
26. Susukakdatho hoti : 4 răng nhọn thật trắng
và sạch.
27. pahũtajivaho hoti : Lưỡi thật lớn, dài và
mềm (Có thể le ra đậy cả mặt, hay cuốn lại sỏ vào lỗ
mũi hoặc lỗ tai được).
28. Brahmassaro hoti : Tiếng nói rõ êm dịu như
tiếng nói của Trới Phạm-Thiên hay là tiếng chim
Karavika.
29. Abhinĩla netto hoti : Tròng con mắt đen
huyền như mắt bò con.
30. Gopakhumo hoti : Có lông nheo mịn như lông
bò con.
31. Unnã bhamukantare jãtãhoti odãtã
mudutũlasannibhã : Những lông mày màu trắng mềm mại
như bông gòn.
32. Unhĩsa sĩso hoti : Cái đầu tròn trịa, tóc
uốn quăn qua phía tay mặt coi hình như đội mão.
Nầy
các Thầy Tỳ-kheo, các nhà đạo-sĩ thường khoe mình
thông hiểu 32 tướng lạ của bậc vĩ nhân, nhưng các
nhà đạo-sĩ ấy không biết được bậc vĩ nhân ấy
thực-hành theo pháp nào mà có 32 tướng tốt ấy.
SỰ THỰC-HÀNH
ĐỂ PHÁT SANH MỖI TƯỚNG
1.
Nầy các Thầy Tỳ-Kheo, thuở trước kia, trong những
kiếp trước Như-Lai sanh làm người đã thọ-trì những
pháp lành (Kusaladhamma) không gián đoạn là thân,
khẩu, ý hằng gìn giữ trong sạch, bố-thí, trì-giới,
bát-quan-trai, phận sự phải thực hành đối với cha
me, các bậc Sa-môn, bà-la-môn những người
trưởng-thượng trong gia-tộc và điều lành khác nữa.
Vì vậy mà khi Như-Lai tan rã ngủ-uẩn được sanh về
cõi trời. Lúc ấy Như-Lai được hưởng quả lành 10
điều là : tuổi thọ, màu da, sự yên vui, danh-vọng,
địa-vị, sắc-tướng, thinh, hương, vị, xúc đều của
thần-tiên vi-tế và thanh-cao cả. Khi hết phước cõi
thiên-đường trở xuống cõi trần-gian sanh làm người
mới được 2 lòng bàn chân bằng thẳng khi đạp xuống
hay dở lên cũng bằng thẳng như nhau. Tướng lạ nầy
nếu ở tại-gia thì làm vua chuyển-luân-vương có
nhiều đức hạnh thanh cao, quyền thế lan rộng khắp
tứ-phương, có 7 báu v.v…
Nếu
xuất gia thì sẽ thành Chánh-đẳng Chánh-giác diệt tận
cả ái-dục phiền-não, không nao núng, run sợ trước
quân nghịch bên trong và bên ngoài như tham, sân, si
và các bậc Sa-môn, Bà-la-môn, Chư-thiên, Ma-vương,
Phạm-thiên cả thảy.
2. Trong những kiếp trước kia, Như-Lai sanh
làm người thường làm cho nhiều người được sự an vui,
khỏi kinh-hải, sợ sệt, lo gìn giữ bảo bọc họ cho hợp
pháp lại thêm bỏ của cải ra bố-thí luôn cả vật
phụ-tùng
(I).
Do nhân lành ấy khi hết tuổi được sanh về cói
thiên-đường có đầy đủ sự an-vui lạc-thú, khi
tái-sanh lại làm người mới bàn chân có hình bánh xe,
vành, đùm và 1.000 cây căm sanh lên rõ rệt.
(I)
Vật phụ-tùng có 10 thứ là : Cơm, nước, vải, xe,
tràng hoa, vật thoa mình, giường ghế, chỗ ở, đèn
hoặc dầu
3-4-5. Kiếp trước kia, Như-Lai thường xa lánh
sự sát-sanh, hủy bỏ hình-phạt và khi-giới, ghê sợ
tội lỗi, có lòng từ-bi thương xót mọi người, thường
giúp đỡ nhiều điều lợi ích. Do nhân lành ấy… Khi tái
sanh lại làm người mới được 3 tướng lạ là :
a) Gót thật dài.
b) Ngón tay và ngón chân thật dài.
c) Thân mình giống như thân mình trời
Phạm-Thiên.
6. Kiếp
trước kia, Khi Như-Lai sanh làm người thường cho
vật-thực mặn, ngọt rất quý báu cao-lương và các thứ
nước ngọt đáng ưu thích (như nước trái xòai, chuối,
trâm, viết, thanh trà v.v…). Do nhân lành ấy… khi
tái sanh lại làm người mới được thịt trong 7 chỗ no
đầy bằng thằng.
7-8. Kiếp trước kia, Khi Như-Lai sanh làm
người thường hay tế độ mọi người trong bốn điều là :
bố thí, lời nói cho người thương mến, làm cho người
được sự lợi ích, hạ mình bình đẳng (là không tự-tôn
tự-đại). Do nhân lành ấy.. Khi tái sanh lại làm
người thì được 2 tướng lạ là :
a)
Lòng bàn tay, chân mềm như bông gòn.
b) Lòng bàn tay, chân có những chỉ như
lưới giăng.
9-10. Kiếp trước kia, khi Như-Lai sanh làm
người thường hay nói điều lợi ích, đúng theo chân lý,
giảng giải cho người được sự lợi ích, yên vui và
thường hay bố thí pháp. Do nhân lành ấy… Khi tái
sanh lại làm người được 2 tướng lạ là :
a) Cổ chân hình như nổi lên.
b) Đầu lông đều cong lên uốn quắn qua
phía mặt.
11. Kiếp trước kia, khi Như-Lai sanh làm người
thường hay chỉ dạy cho nhiều người những nghề tầm
thường hoặc nghề cao quý, các môn học kỹ thuật, khoa
học và những hạnh-kiểm cao thượng, như trì ngũ-giới,
bát quan trai giới hoặc giới bậc xuất-gia, trong tâm
nghĩ rằng : Làm thế nào cho họ được mau hiểu biết,
thực –hành theo mau chóng khỏi phải tổn phí nhiều
thì giờ. Do nhân lành ấy… khi tái sanh làm người
được 2 ống chân thon dài và tròn trịa giống như ống
chân con hưu.
12. Kiếp trước kia, khi Như-Lai sanh làm người
thường hay đến viếng các bậc Sa-môn hoặc Bà-la-môn
để hỏi đạo như vầy : Bạch các ngài thế nào gọi là
thiện ? Thế nào gọi là ác ? Hành động thế nào gọi là
thấp hèn ? Hành vi thế nào gọi là cao thượng ? Sự
hành động thế nào nên hành theo ? Thế nào không nên
hành theo ? Sự thực hành thế nào làm cho ta không
được sự tấn hóa lợi ích ? Sự thực hành thế nào làm
cho ta được sự lợi ích, sự yên viu lâu dài ? Do nhân
lành ấy… Khi Như-Lai tái sanh lại làm người được da
thật mịn láng trơn, bụi trần rớt không dính được.
13. Kiếp trước kia, khi Như-Lai sanh làm người
không sân-hận, bất-bình, dầu cho nhiều người đến
mắng nhiếc cũng không hờn, không giận, không thù,
không oán, không hảm hại cũng không tỏ vẻ buồn cho
thấy rõ bằng thân, khẩu đâu, Nhưng trái lại Như-Lai
cho vật trải ngồi, y vải thật mịn màng, mềm mại đến
họ. Do nhân lành ấy…Khi Như-Lai tái sanh lại làm
người thì được màu da như vàng ròng bóng láng, mịn
màng, khít khao.
14. Kiếp trước kia, Khi Như-Lai sanh làm người
thường hay yêu thương, thân mật, tiếp đải thân hữu
đã cách mặt từ lâu. Tiếp độ cha mẹ, anh em, con trai
gái và rất vui thích trong sự thuận hòa với mọi
người. Do nhân lành ấy…Khi Như-Lai tái-sanh lại làm
người có dương vật (ngọc-hành) ẩn trong bọc da (như
dương-vật con voi). Tướng lạ này nếu ở thế thì có
nhiều ngàn người con anh-dũng, dạn-dĩ; nếu xuất-gia
thì cũng có rất nhiều con (là đệ tử) dạn dĩ,
sáng-suốt, dễ dạy.
15-16. Kiếp trước kia, khi Như-Lai sanh làm
người thường hay suy xét sự tiếp-độ công-chúng, tự
mình biết được không cần ai chỉ bảo, hạng người nầy
có đức lành bằng với hạng kia, biết rõ hạng người
bậc hạ, trung, thượng để tiếp đãi cho phù hợp với
trình-độ, biết rõ đức lành của người nầy đáng thọ
lãnh lễ-vật cúng-dường như thế này. Người kia thì
nên lãnh lễ vật như thế kia, khi biết rõ như vậy Như-Lai
mới làm sự lợi ích tùy theo đức-lành của mỗi bậc
khác nhau. Do nhân lành ấy… Khi Như-Lai tái-sanh lại
làm người thì được 2 tướng tốt là :
a) Có thân mình đều đặng như cây gừa hay
cây da.
b) Khi đứng khỏi cần phải cuối xuồng
nhưng 2 tay rờ đụng tới đầu gối.
Tướng
lạ nầy nếu ở tại-gia có nhiều của cải đầy kho, đầy
lẩm, còn nếu xuất-gia thì được 7 kho báu là : đức
tin, trì giới, hỗ-thẹn, tội-lỗi, ghê sợ tội-lỗi,
nghe nhiều học rộng, bố thi và trí tuệ.
17-18-19. Kiếp trước kia, Khi Như-Lai sanh làm
người thường hay ước nguyện và làm thế nào cho bá
gia bá-tánh được sự tấn-hóa, sự lợi-ích, sự an-vui,
thái-bình, nhiều đức tin, giới hạnh, tuổi thọ, học
hành, giàu lòng bố thí, nhiều danh-lợi và trí tuệ,
của cải, ruộng vườn, vợ con, tôi tớ, thân quyến, bầu
bạn, tông môn được dồi dào đầy đủ. Do nhân lành ấy…
Khi Như-Lai tái sanh lại làm người thì được 3 tướng
tốt là :
a) Thân mình phần nửa phía trên giống
như thân mình con sư-tử.
b) Cái lưng thật bằng thẳng không có
trủng vô.
c) Cần cổ đều đặn tròn trịa.
20. kiếp trước kia, Khi Như-Lai sanh làm người
không có hay đánh đập các loài thú bằng tay, cục đất,
cây, khí-giới làm cho nó đau khổ. Do nhân lành ấy…
Khi Như-Lai tái sanh lại làm người được lưỡi có
nhiều sợi gân ngóc đầu lên để lãnh vật-thực khi để
vào lưỡi và đem vị-trần ấy liền dẫn khắp trong châu
thân. Tướng lạ nầy nếu ở thế Như-Lai ít có bệnh-hoạn,
đau-khổ; nếu xuất-gia đắc thành chánh-giác, có cơ
thể điều hòa ít bịnh-hoạn, đau-khổ.
21-22. Kiếp trước kia, khi Như-Lai sanh làm
người không có liếc mắt nhìn người với lòng sân hận
hoặc háy-nguých người vì lòng óan ghét. Là người có
tâm ngay thẳng chân chánh nhìn người đầy tròng con
mắt hoặc bằng cặp mắt yêu thương. Do nhân lành ấy…
Khi Như-Lai tái-sanh lại làm người thì được 2 tướng
tốt là :
a) Có cặp mắt xanh tươi đen huyền như
mắt bò con.
b) Có lông nheo thật mịn như lông bò cái
non. Nếu tại gia thì mọi người trông đến Như-Lai rất
vừa lòng thương mến, đẹp ý muốn nhìn xem không mãn
nhãn. Nếu xuất-gia đắc thành Chánh-giác thì rất được
vừa lòng đẹp ý nhiều người muốn nhìn xem bằng cách
quý mến.
23. Kiếp trước kia, Khi Như-Lai sanh làm người
thường hay dẫn đầu, làm hướng-đạo cho nhiều người
trong các điều lành như : thân, khẩu, ý, trong sạch,
bố thí, trì ngũ-giới, bát-quan –trai, hầu hạ cha mẹ,
các bậc Sa môn hoặc Bà-la-môn, các bậc trưởng lão
trong gia-tộc và những pháp lành khác. Do nhân lành
ấy… Khi Như-Lai tái sanh lại làm người thì được cái
đầu tròn trịa, tóc uốn quắn qua phía tay phải coi
giống như đội mão. Tướng lạ nầy khi ở tại-gia thì
được nhiều hạng người tùy-tùng, hầu-hạ, nếu xuất-gia
thì cũng được rất nhiều người tùy-tùng như : Tỳ-kheo,
Tỳ-Kheo-ni,Thiện-nam, Tín-nữ, Chư-thiên, A-tu-la,
Long-vương, Càn-thát-bà.
24-25. Kiếp trước kia, Khi Như-Lai sanh làm
người thường xa lánh lời nói láo, chỉ nói lời chân
thật, ngay thẳng, đáng tin cậy không nói gạt gẫm
người. Do nhân lành ấy… Khi Như-Lai tái sanh làm
người thì được 2 tướng lạ là :
a) Mỗi sợi lông mọc trong mỗi lỗ đều
nhau và ngóc đầu trở lên.
b) Lông màu màu trắng mềm mại như bông
gòn.
Hai
tướng nầy khi ở thế thì tất cả quan quân đều nghe và
thực hành theo huấn lệnh, nếu xuất-gia thì tất cả
hàng đệ tử đều cuối đầu tuân nghe theo lời huấn từ
chỉ dạy.
26-27. Kiếp trước kia, Khi Như-Lai sanh làm
người thường bỏ xa tránh lời nói đâm thọc, khi nghe
chỗ nầy không đem lại chỗ kia làm cho 2 đàn chia rẽ
hoặc nghe đàng kia không đem nói lại đàng nầy, là
người ưa giảng hòa cho người đã chia rẽ. Người đã
hòa-thuận rồi thì nói cho càng hòa thuận thêm. Ưa
thích, vui lòng với sự hòa-hảo luôn luôn. Do nhân
lành ấy… Khi Như-lai tái sanh lại làm người thì được
2 tướng tốt là
a) Có đúng 40 cái răng.
b) Những răng ấy rất đều và khít nhau.
Nếu
khi còn ở thế làm vua thì những quan-quân tùy tùng
không khi nào chia rẽ. Nếu xuất-gia thành Chánh-giác
thì hành tứ-chúng cũng thuận hòa, vui vẻ, không chia
rẻ nhau.
28-29. Kiếp trước kia, Khi Như-Lai sanh làm
người thường xa lìa lời nói cộc cằn, thóa mạ người,
lại dùng lời nói vô tội, nói êm ái làm cho người để
tâm thương mến, vừa lòng, yêu chuộng, lời nói của
người ở Kinh-đô. Do nhân lành ấy… Khi Như-Lai tái
sanh lại làm người thì được 2 tướng lại là :
a) Có lưỡi thật dài và lớn.
b) Tiếng nói thật rõ ràng êm dịu như
tiếng của trời Phạm-Thiên hay là chim Karavika.
Hai
tướng lạ nầy nếu ở thế gian thì làm vua khi nói ra
điều chi làm cho mọi người phải kính nể mà thừa hành
theo; nếu xuất-gia thì đắc thành Chánh-giác tất cả
các hàng tứ-chúng đều vâng giữ hành theo lời giảng
dạy của Như-Lai.
30. Kiếp trước kia, Khi Như-Lai sanh làm người
thường xa lánh lời nói vô ích. Viễn-vông lại dùng
lời chân thật đúng đắn, theo nhân, theo quả, giảng
dạy cho người để vào tâm, có bằng cớ, dứt khoát, có
lợi ích và đúng thì giờ. Do nhân lành ấy… Khi Như-Lai
tái sanh lại làm người thì được cái cằm tròn như cằm
Sư-tư hẩu boặc như trăng ngày 12. Tướng lạ nầy khi ở
thế làm vua thì tòan thắng tất cả kẻ nghịch, nếu
xuất-gia thành Chánh-giác thì kẻ nghịch bên trong là
phiền não và quân nghịch bên ngoài là Người, Trời,
Ma vương, Như-Lai cũng dẹp yên không thể quấy nhiễu
Như-Lai được.
31-32. Kiếp trước kia, khi Như-Lai sanh làm
người thường xa lánh sự nuôi mạng tà vạy (Micchãjĩva)
và luôn luôn sanh sống bằng cách nuôi mạng chân
chánh (Sammã ãjĩva) là xa tránh sự lường gạt người
bằng cách lường cân tráo đấu, đồ giả nói đồ thiệt,
mưu nầy kế kia để gạt gẫm người đặng nuôi mạng sống,
chặt tay chân, cột trói, hăm he, gạt cho lạc đường
để cướp giựt của cải đem về để nuôi mạng. do nhân
lành ấy… Khi lâm chung được sanh về cõi Thiên-đường
có đầy đủ 10 điều lạc thú thần tiên. Khi Như-Lai tái
sanh lại làm người thì được 2 tướng lạ là :
a) Những răng khít khao và đều đặn.
b) Bốn cái răng nhọn thật thẳng và sạch.
Hai
tướng lạ nầy nếu Như-Lai ở thế thì làm vua
Chuyển-luân-vương trị vì dân chúng theo đường
đạo-đức, có uy quyền khắp cả tứ phương, có 7 báu,
nhiều ngàn người con trai đều anh dũng dẹp trừ các
kẻ nghịch, Xứ sở được dồi dào của cải, no âm, thái
bình thạnh trị, không cần đến hình phạt hoặc vũ-khí.
Nếu xuất-gia sẽ thành Chánh-đẳng chánh-giác diệt tận
cả phiền-não và nhiều nhân vật tùy tùng rất trong
sạch là hàng Tứ-chúng, Chư-thiên, Nhân loại, A-tu-la.
Long-vương, Càn-thát-bà đều là bậc có tâm trong sạch
đến thọ-giáo hộ tùng Như-Lai.
Trong
tướng thứ 31 có 2 tướng thành 32 tướng lạ cả thảy.
Khi
đức Thế-Tôn giảng xong, các hàng Tỳ-Kheo rất hoan-hỷ
thỏa-thích pháp Ngài đã giảng giải ấy.
“Dứt pháp hành phát sanh 32 tướng tốt”.
CHÚ GIẢI
Đức
Phật có 4 pháp chan-hòa – pamãna là :
1) Rũpa pamãna : Sắc chan-hòa (là lai láng,
dồi dào sự tốt đẹp cao quý).
2) Dhamma pamãna : Pháp chan-hòa.
3) Ghosa pamãna : Thích chan-hòa.
4) Lolupa pamãna : Vui thích cách bình-đẳng
chan-hòa.
GIẢI
: Có người thích sắc tướng tốt của Ngài rồi vào tu
hoặc phát tâm trong sạch làm điều thiện cũng có.
_
Có người thích Ngài vì pháp cao-thượng, vi-tế, hợp
lý rồi tu theo.
_
Có người ưa thích tiếng thanh-bai, tao-nhã, êm-ái
nghe thật rõ ràng êm dịu như tiếng chim Karavika rồi
tu theo cũng có.
_
Có người lại mến thích vì có tâm bình đẳng dầu cho
người giàu kẻ nghèo đem món chi đến dâng cúng Ngài
thì Ngài thọ dụng một cách vui vẻ không phân biệt
vật cao quý hay thấp hèn vì vậy mà phường hạ-lưu rất
mến và theo thọ giáo với Ngài.
Về
sự thấy tướng tốt của Ngài mà phát tâm trong sạch.
Lúc
Phật còn tại thế, một hôm Ngài đến độ con một
Bà-la-môn vì quá bỏn-sẽn con đau không lo thuốc sợ
tốn tiền hao của để đến gần chết, lại sợ người tới
nhà thăm tốn trầu cau nên cho làm trại kế mé đường
trước cửa cổng tính khi nào con chết thì đem thiêu
liền khỏi phải ai tới nhà bận rộn. Đức Phật biết
được đến đứng gần bên trại ấy, cậu trai thấy dung
nhan Đức Phật rất đẹp có hào-quang sáu màu phát tâm
trong sạch muốn đưa tay lên đảnh lễ nhưng vì đã kiệt
sức nên dở lên không nổi, Đức Phật biết được tâm
đang trong sạch khắn khít với hình ảnh Ngài (Buddhãramana).
Ngài liền đi khỏi nơi ấy, đồng thời cậu trai ấy cũng
tắt hơi. Liền khi ấy được sanh về cõi trời Đao-Lợi.
Hoặc
như Ông Vakkli con một nhà thương gia, khi đến nghe
pháp Đức Phật, thấy ngài có 32 tướng tốt phát tâm
thương mến Ngài rồi vào xin xuất-gia.
Khi
xuất-gia xong, Ông không lo học hành chi cả, chỉ mỗi
ngày thọ thực xong chờ đến giờ hội họp thì vào để
nhìn xem dung nhan Đức Phật.
Đức
Phật biết nhưng không nói chi chờ cho duyên lành Ông
Vakkli đầy đủ.
Một
hôm duyên lành Ông đã đến, Đức Phật bèn đuổi ông đi
không cho ông ở để nhìn xem Đức Phật nữa.
Ông
Vakkali rất buồn rầu, chán nãn và nghĩ rằng : Ta vì
thương Đức Phật nên xuất-gia ý muốn để nhìn xem Ngài
cho thõa-mãn, Nhưng Ngài lại đuổi ta đi không cho ở
để xem nữa, như vậy ta còn sống làm chi thôi ta lên
núi nhảy xuống tự vận cho rồi.
Tính
xong Ông đi thẳng lên chót núi, còn đang ngồi nhớ
lại Đức Phật rồi sẽ tự vận. Vừa khi ấy Đức Phật Ngài
phóng hào-quang đến trước mặt Thầy Tỳ-Kheo Vakkali
và kêu rằng : Nầy con, Như-Lai ở đây
Ông
Vakkali rất vui mừng vì cho Đức Phật cũng còn thương
mình. Kế tiếp Đức Thế-Tôn mới thuyết pháp cho Ông
nghe rằng : “Yo Dhammam passati so mam passati Yomam
passati so dhammam passati”.
“Ai
thấy được Pháp gọi là thấy Như-Lai,
Ai thấy
được Như-Lai cũng gọi là thấy pháp”.
Hơn
nữa, nầy ông Vakkali, thân nầy dầu cho tốt đẹp đến
đâu một ngày mai kia phải tiêu hoại không bền, khổ
não, vô ngã cả, ông không nên quyến luyến chi đến
thân uế trược nầy. Khi thuyết xong, ông Vakkali đắc
A-la-hán luôn cả huệ phân-tích liền bay đến chỗ Phật
ngự đảnh lễ Đức Thế-Tôn.
Giải
tới đây để chỉ rõ cho thấy, có người vì quá trong
sạch, thỏa thích với tướng tốt của Ngài mà được sanh
về nhàn cảnh hoặc bỏ hết mọi sự đời xuất-gia cho đến
khi đắc đạo quả cũng có.
Tỳ-Kheo Thích Bửu Chơn