Chùa Bửu Minh

Câu "Nhất Tâm Bất Loạn" có ở trong Kinh A Di Đà. Trong Kinh "Di Giáo" cũng có nói tới "Chế ngự tâm một nơi thì không có việc gì là không làm được". "Nhất tâm bất loạn" là thuộc về một pháp môn của tu định, lại gọi là "niệm Phật tam muội"

 hoặc gọi là bát châu tam muội hoặc là nhất hạnh tam muội. Trong kinh Hoa Nghiêm quyển 6 phẩm Nhập Pháp Giới có nói đến 21 loại niệm Phật tam muội. Kinh A Di Đà thì nói nếu 1 ngày hoặc trong 7 ngày liên tục mà chuyên trì niệm danh hiệu Phật A Di Đà đến mức "nhất tâm bất loạn" thì lúc lâm chung có thể vãng sanh đến nước Cực Lạc Tây Phương.

"Nhất Tâm" là đối với tâm tán loạn mà nói. Nếu một mặt miệng thì niệm danh hiệu Phât, mặt khác trong lòng có nhiều vọng tưởng thì đó là niệm Phật tâm tán loạn. Nếu niệm Phật mà niệm đến mức tâm với miệng khớp với nhau không có rối loạn, danh hiệu của Phật được niệm liên tục kế tiếp nhau, đến mức không niệm mà tự niệm! Đó là như Kinh Lăng Nghiêm đã nói "Tịnh niệm tương kế" ( ý niệm liên tục không gián đoạn).

Căn cứ vào Đại Sư Liên Trì cuối đời nhà Minh thì "Nhất tâm" có thể chia thành: "Sự nhất tâm và Lý nhất tâm", là tâm không có tạp niệm, tâm và miệng tương ứng với nhau, chỉ có niệm danh hiệu Phật. Tự mình biết rằng mình đang niệm Phật, biết rằng có danh hiệu Phật đang niệm, đó là nhất tâm niệm Phật, hoặc là toàn thân niệm Phật. Do chuyên tâm niệm Phật nên có thể đạt tới điều mà Thiền tông gọi là "công phu thành phiến".

Cái gọi là "Lý nhất tâm", tức là tâm tương ứng với lý, tự thấy được Pháp thân của A Di Đà, Di Đà tức là tự tánh, Tây phương không tách rời mình một tấc. Đó là cảnh giới hiện ra trước mặt " Tự tánh Di Đà duy tâm Tịnh độ". "Sự nhất tâm" thuộc về mức độ thiền quán thiền định. "Lý nhất tâm" thuộc về trình độ thiền ngộ. Đó là kết quả của việc tu hành sóng đôi cả Tịnh độ và Thiền định. Lấy việc niệm Phật của Tịnh độ để nhập môn đạt đến mục đích tam muội rồi giác ngộ, giải thoát.

"Nhất tâm bất loạn" là muốn chỉ chuyên tâm nhất ý. Khi niệm Phật phải trói buộc cái tâm mình vào danh hiệu Phật, tai nghe tiếng niệm Phật, tâm chẳng dùng hai, đó gọi là nhất tâm. Và như vậy thì khi lâm chung có thể vãng sanh lên cõi Tịnh độ.


©2010 -2024  Chùa Bửu Minh | Homepage