Không hiểu do duyên định hay
một điều gì khác, từ nhỏ tôi đã rất thích tìm hiểu về tâm linh, các
hiện tượng tâm linh, nhưng tôi chỉ có điều kiện tiếp xúc thực tế khi từ
Nghệ An về Hà Nội học đại học.
Đó là có điều kiện đến một số cơ quan chính thức nghiên cứu về các
hiện tượng tâm linh, ngoại cảm để xin các tài liệu, băng, đĩa, sách về
xem, đọc và tìm hiểu. Những câu chuyện tâm linh bao giờ cũng đầy màu
sắc và hấp dẫn, do vậy với tôi nghe kể không thì chưa làm căn cứ để tin
mà chỉ là “lưu tâm, để ý”.
Càng có dịp tìm hiểu, gặp gỡ thực tế với một số nhà ngoại cảm mà báo
chí đã từng viết, với kinh nghiệm nhỏ của bản thân, cũng như một ít
hiểu biết về Phật giáo, tôi sẽ kể những câu chuyện sau, như một trải
nghiệm và sự chia sẻ. Còn việc khẳng định khả năng này, khả năng kia
của một nhà ngoại cảm ở góc độ cụ thể nào đó; đó là việc của các nhà
khoa học, và nằm ngoài khả năng của tôi.
Tôi là một Phật tử có niềm tin kiên định với Phật pháp, tin theo
Phật pháp thì chuyện linh hồn không có gì lạ ngạc nhiên và bí ẩn, nếu
quán chiếu theo kinh sách và sự hiểu biết của tôi về Phật pháp.
Chuyện linh hồn là có thật, chuyện khả năng này, khả năng kia của
một số nhà ngoại cảm là có thật. Ít nhất là với sự chiêm nghiệm và nhận
thức của tôi. Tôi không ngầm có ý chứng minh, và cũng không đủ hiếu
biết, trí tuệ để chứng minh những câu chuyện có thật về thế giới bên
kia với bất kỳ ai, mà chỉ là một sự chiêm nghiệm và thực chứng của cá
nhân.
Song, đó là một câu chuyện khác, trong bài viết này, tôi chỉ đề cập
đến những chuyện “nực cười” những đã thu phục được niềm tin của không
ít tín đồ, đáng tiếc trong đó có những người có bằng cấp, có học hàm,
học vị, có địa vị xã hội,…
Riêng những mặt trái và mê tín thái quá này, thì dẫu bài viết không
có ý chứng minh cũng đủ để chứng minh những hoang tưởng thái quá của
một số nhà ngoại cảm…và niềm tin “mù quáng” của không ít người vào
những chuyện hoang đường.
Kỳ I: Gặp những “dĩ nhân” tự nhận có khả năng của Chúa
Khi bước vào học cấp II, tôi đã được những bạn người công giáo học cùng
lớp kể cho nghe câu chuyện sáng tạo của Chúa, quả thật quả cách kể của
các bạn, tôi cảm thấy rất cuốn hút và hấp dẫn. Trẻ con vốn ngây ngô,
nghe những câu chuyện kể ly kỳ và đầy màu sắc huyền bí bao giờ cũng để
lại những ấn tượng khó quên.
Tôi còn nhớ chi tiết, chuyện kể Chúa sáng tạo ra vũ trụ, cỏ cây muôn vật trong 6 ngày. Cụ thể là:
Ngày thứ nhất, Thiên Chúa sáng tạo ánh sáng và bóng tối, ngày và đêm
Ngày thứ hai, Thiên Chúa sáng tạo trời biển.
Ngày thứ ba, Thiên Chúa sáng tạo đất đai, thảo mộc
Ngày thứ tư, Thiên Chúa sáng tạo mặt trời, mặt trăng.
Ngày thứ năm, Thiên Chúa sáng tạo cá biển, chim trời.
Ngày thứ sáu, Thiên Chúa sáng tạo súc vật, con người.
Ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ ngơi.
Bạn tôi không chỉ kể mà còn tặng tôi quyển sách kinh, mà bạn đã cẩn thận gạch đỏ những dòng sau.
"Thiên Chúa đã dựng nên người theo hình ảnh mình. Theo hình ảnh
Thiên Chúa Người đã dựng nên nó. Là nam là nữ, Người đã dựng nên chúng.
Và Thiên Chúa đã chúc lành cho chúng và Thiên Chúa đã phán bảo chúng:
Hãy sinh sôi nảy nở và hãy nên đầy dẫy trên đất. Và hãy bá chủ nó! Hãy
trị trên cá biển và chim trời và mọi sinh vật nhung nhúc trên đất" (Kn 1:28).
Tiếc thay, lúc đó tôi còn dại quá, và cũng tiếc thay lúc đó ở Việt
Nam chưa có nhiều “dĩ nhân” có khả năng, ít nhất là làm một phần công
việc của Chúa để có thể nêu các thắc mắc với bạn.
Trước hết, nếu đúng như quan niệm của người công giáo thì Chúa toàn
năng sáng tạo ra vụ trụ, Chúa có trước và người là đấng sáng tạo duy
nhất, thì liệu ngày nay những “sản phẩm” hậu duệ của Chúa – tức là các
“dĩ nhân” thời nay có thể can thiệp vào sự sáng tạo của Chúa được không?
Nếu đúng như lời họ tuyên bố là có khả năng ngăn mưa, đuổi bão, có
khả năng làm sạch nước Hồ Tây chỉ bằng con lắc, có khả năng xuất hồn
lên sao hỏa, phá cửa địa ngục…toàn là những việc “thay trời, đổi đất”
thì rõ ràng họ đang muốn chứng minh là mình có thể làm thay việc của
Chúa, hoặc ít ra cũng là tiếp sức để chứng minh câu chuyện về khả năng
của Chúa trời là có thật.
Mục sở thị “dĩ nhân” đuổi bão
Tôi nghe kể bà H ở Hòa Bình với những câu chuyện rất lạ như bà đã
từng chết sau 7 ngày thì sống lại, và bà đẹp như một bà tiên cải lão
hoàn đồng, 90 tuổi hơn mà nhìn như mới trên 50 tuổi. Đó là tôi nghe kể
lại từ những người đã từng tiếp xúc với bà. Và duyên may đã đến, tôi có
dịp gặp bà ở Hà Nội tại nhà của một Phật tử.
Đúng với bà ngay từ buổi tiếp xúc đầu đã để lại cho tôi những ấn tượng
lạ. Nhìn dáng bề ngoài tôi đoán bà khoảng chừng 70 tuổi, tóc bạc, nhưng
bà tự xưng thì bà đã trên 80, lúc khác bà lại bảo 90, ai thắc mắc thì
bà bảo bà đang “thực hiện nhiệm vụ tâm linh”, tóm lại là không cần biết
bà bao nhiêu tuổi.
Và rồi tôi cũng cho qua, không quan tâm đến những tiểu tiết không
quan trọng đó, phải công nhận bà có tài làm thơ thuộc dạng ứng khẩu rất
xuất sắc, bà ngâm thơ cũng rất hay, và có cách nói chuyện hết sức lôi
cuốn và hấp dẫn.
Đó là một khả năng trời phú, không thể phủ định. Nhưng điều tôi quan
tâm không phải là những chuyện đó, tôi quan tâm đến khả năng tâm linh
của bà, và rồi bà cũng kể câu chuyện về những “khả năng, siêu nhiên”
của bà.
Bà cho biết bà ở Hòa Bình, nhưng quê gốc ở Nghệ An, và nhờ năng của
bà, mà Nghệ An 20 năm nay không có bão lớn tàn phá, và từ nay trở đi
(thời điểm 2009) Nghệ An sẽ không còn bão, bà đã trấn yểm việc này.
Quả thật, bản thân tôi cũng là một người dân xứ Nghệ, tôi biết dải đất
Nghệ An là nơi mà chịu nhiều thiên tai, trước đây không có năm nào lại
không có bão, gió. Song từ gần 20 năm nay, may mắn Nghệ An rất ít bị
bão, khi nghe qua bà H nói vậy, tôi cũng bán tin, bán nghi.
Nhưng đến tháng 8 vừa qua, cơn bão số 3 của năm 2010 đã gây ra những
hậu quả điêu đứng cho người dân xứ Nghệ, tôi cầm điện thoại liên hệ với
bà H thì được bà trả lời rất “ngoại giao”, tôi đang bận lúc khác anh
gọi lại nhé.
Lại nữa, bà còn kể câu chuyện, cách đây mấy năm Nghệ An, Hà Tĩnh có
hàng ngàn cháu bị bệnh teo hóa cơ delta, Bộ Y tế đã cử các đoàn chuyên
gia vào tìm hiểu nguyên nhân và tiến hành phẫu thuật cho các cháu,
những một thời gian ngắn sau đó, các cháu lại bị trở lại căn bệnh đó.
Theo bà sở dĩ bị căn bệnh đó là do ở Diễn Châu – Nghệ An có núi Hai
Vai, đã bị người ta xẻ thịt một vai, nên đã linh ứng và chỉ người xứ
Nghệ mới bị căn bệnh đó.
Bà cho biết, bà và nhóm tâm linh của bà đã trấn yểm lại, và từ đó trên
mảnh đất Nghệ An, Hà Tĩnh đã mất hẳn căn bệnh đó, mà các nhà chuyên môn
không một lời giải thích được theo góc độ y khoa?!
Với những lập luận theo tư duy rất thực tế như vậy đã thu phục được
rất nhiều “tín đồ”, trong đó có không ít vị có học thức tin một cách
nhiệt thành mà nhiều khi không cần kiểm chứng.
Tôi thì chưa vội tin ngay, khi về nhà vào mạng, tìm hiểu và được biết nguyên nhân của bệnh là “Xơ
hóa cơ delta không phải là một bệnh mới. Từ những năm 1960, trên y văn
tiếng Anh đã có báo cáo về bệnh này. Tuy nhiên, trước năm 1960, một số
trường hợp bệnh được phát hiện và mô tả khá chi tiết trong các nước
đang phát triển. Sau Thế chiến thứ 2, nhiều loại thuốc như trụ sinh và
chống sốt rét được sử dụng phổ biến qua đường tiêm chích. Tần số các
trường hợp xơ hóa cơ delta tăng dần với việc gia tăng tiêm thuốc trong
cơ. Do đó, giới y khoa cho rằng bệnh xơ hóa cơ delta là hệ quả của tiêm
thuốc”.
Sự việc đến đây thì đã rõ, không phải Bộ y tế không kết luận được
như bà H từng tuyên bố, nếu như chúng ta chịu khó tìm hiểu kiến thức về
căn bệnh này.
Tháng 9 năm nay, nhân dịp chuẩn bị kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà
Nội với tuyên bố dùng năng lượng cơ thể đẩy đuổi nhưng cơn mưa khỏi Hà
Nội của ông Nguyễn Vũ Tuấn Anh đã được nhiều báo đăng tải thông tin
trao đi đổi lại, với không ít lần đính chính, lúc thì can thiệp bằng
khả năng tâm linh, bị cật vấn nhiều lại chuyển sang đó là khả năng dự
báo chứ không phải là tác động của cá nhân để thay ý của tự nhiên.
Tuy nhiên, so với một số “siêu nhân” khác, thì tuyên bố của ông Tuấn
Anh còn khiêm tốn chán, vì dẫu sao ông còn chừng mực và biết cách rào
trước, chắn sau.
Và tiên đoán kiểu tương tự như ông Nguyễn Vũ Tuấn Anh thì người bình
thường cũng dự đoán được, đó là tỷ lệ 50/50, đúng là thời tiết đẹp,
không có mưa, nhưng hào quang rực rõ như “siêu nhân” dự báo thì chẳng
thấy đâu?!
Xung quanh sự kiện 10/10/2010, có lẽ do cả ngàn năm mới có một lần, và
đặc biệt hơn là con số 10 trùng đến 3 lần, nên thời gian trong 3 năm
qua, không riêng gì ông Tuấn Anh mà có nhiều nhà ngoại cảm khác như ông
NTT, bà VT, ông TVT…tiên đoán, nào là vào ngày này trời mưa ngập lụt Hà
Nội, cây đổ xiêu vẹo do bão siêu cấp 13, Hà Nội sẽ có động đất…thì
nhiều vô kể.
Đúng sai ra sao, đến hôm nay bạn đọc đã có thể tự kết luận. Những
tiên đoán trên là tiên đoán mà người viết trực tiếp nghe từ các nhà
ngoại cảm hoang tưởng. Hoàn toàn không phải chuyện bịa đặt của một ai
đó rồi gắn vào là tiên đoán của nhà ngoại cảm Phan Bích Hằng như trên
mạng thời gian qua.
Với giới ngoại cảm và bạn đọc yêu thích ngoại cảm thì nhà nghiên kứu
GHN là một cái tên quen thuộc. Ngày mùng 4 Tết năm 2010, tôi được một
nhà ngoại cảm rủ đến nhà ông chơi. Đến nhà ông, thấy ông đang bàn
chuyện “siêu nhân” với vài, ba nhà ngoại cảm tại mâm cơm gia đình. Ông
đã vội xua tay, mời anh thông cảm ra ngoài quán nước đầu ngõ, ngồi đợi
ông và các nhà ngoại cảm bàn xong việc “quốc gia, đại sự” hãy vào.
Tôi lủi thủi ra quán nước đợi hơn 2h đồng hồ, lúc thấy các nhà ngoại
cảm ra đến đầu con ngõ nhỏ, tôi quay vào và nói một câu bâng quơ, tất
cả chuyện bác kể cháu đã biết hết.
Ông GHN ngạc nhiên, anh kể lại vài chuyện xem nào? Tôi nhăn mặt, giả
vờ như “vận công”, những thực tình khi gặp các nhà ngoại cảm đầu ngõ,
tôi đã tranh thủ “phỏng vấn” và nắm bắt được câu chuyện, nên tôi đã kể
rất rành mạch…
Ông GHN vỗ vào vai tôi cái đét. – Cậu là trường hợp mà tôi phải nghiên cứu, cậu có khả năng thần giao cách cảm rất tốt..???!!!
Tôi được một trận bấm bụng cười, trong câu chuyện sau đó, ông còn
khoe với tôi là ông ta nắm được danh sách một số dĩ nhân có khả năng
ngăn mưa, đuổi bão, nhưng khi hỏi địa chỉ thì lại bí mật “vì chúng tôi đang trong vòng nghiên cứu”.
Sở dĩ ông được phong là nhà "nghiên cứu", và có lúc trả lời phỏng
vấn và đã đăng trên báo GĐ & XH ông còn nổ là GS, chúng tôi tìm
hiểu và được biết ông là cử nhân, và cái danh nhà "nghiên cứu" là do
các báo tự đặt, và nhiều báo đã phỏng vấn, viết bài đăng tải bài của
ông và từ đó ông trở thành nhà "nghiên cứu".
Phải công nhận ông là người rất nhiệt tình trong việc tìm hiểu các hiện
tượng lạ và tâm linh trong hàng chục năm qua, điều đó thật đáng trân
trọng. Nhưng một đồng nghiệp của ông tiết lộ: Ông là người rất mê tín
và do vậy không ít lần tham gia các thí nghiệm đã bị một số nhà ngoại
cảm qua mặt, cũng như có một số nhà ngoại cảm có một số khả năng nhất
định, nhưng từ đó họ đã đi quá xa và góp phần vào sự đi quá xa này có
công không ít của các nhà "nghiên cứu", không riêng gì ông GHN.
Khi trò chuyện về những dĩ nhân, ông Vũ Thế Khanh đã hứa là ông có đủ
dữ liệu để tôi có thể điểm mặt chân dung “siêu nhân” trong hàng tháng
trời với những câu chuyện vô tiền khoáng hậu như thưở mới khai thiên
lập địa chắc sẽ có không ít người tin.
Có một thời gian, những cơn bão mạnh thật may mắn không vào nước ta,
lập tức có siêu nhân tuyên bố công trạng đó là do ông ta đẩy được bão
cấp 15, 16 ra khỏi biển Đông. Siêu đẳng hơn nữa là “siêu nhân” dùng
năng lượng cảm xạ lọc nước Hồ Tây trong mấy tiếng đồng hồ. Kỳ dị hơn là
siêu nhân xuất hồn lên… sao Hỏa, chu du vũ trụ và xuống địa ngục cứu
rỗi các linh hồn, cũng như ông đã tự tay mở cửa địa ngục cứu thoát hàng
chục triệu linh hồn, hàng trăm triệu linh hồn từ xa xưa còn đau khổ ở
địa ngục.
Cách đây 4 năm, tại số 1, phố Đông Tác – Hà Nội đã có một cuộc khảo
nghiệm đặc biệt. Nhân vật trong cuộc khảo nghiệm đó là ông Đinh Văn
nghị, 60 tuổi, quê ở thị trấn Xuân Mai (Hà Nội).
Đó là người đàn ông có dáng dấp đạo mạo, trán cao, tóc bạc. Ông Nghị
từng là một cán bộ đã về hưu, có bằng cấp. Ông từng tham gia một lớp
học cảm xạ và có tham gia một số việc liên quan đến phong thủy, chữa
bệnh.
Trước mắt đông đảo các nhà khoa học, ông Nghị tuyên bố, ông đã ứng
dụng sức mạnh của mình vào việc đẩy đuổi các cơn bão ra khỏi biển Đông,
tránh cho nước ta không biết bao nhiêu là thiệt hại, có thể tính bằng
cả tỉ đô la. Ông Nghị đưa ra các bằng chứng cụ thể từng năm: Chẳng hạn
như năm X, có 14 cơn bão tràn qua Philippines vào biển đông, nhưng ông
đẩy được 13 cơn bão. Năm Y có 12 cơn bão, thì ông đuổi được 11 cơn, và
năm Z có 9 cơn bão thì ông đấy được 7 cơn bão…
Ông Nghị yêu cầu các nhà khoa học cho làm cuộc khảo nghiệm ngay với cơn bão đang chuẩn bị vào biển Đông nước ta.
Trước khi thí nghiệm ông Nghị cho biết về năng lượng của cơn bão,
nội lực công phá bão của ông mạnh bằng cả ngàn quả bom nguyên tử. Ông
Vũ Thế Khanh giám đốc trung tâm UIA đơn vị chủ trì cuộc thí nghiệm, đã
khéo léo gài bẫy: “Bác cho biết sức gió của cơn bão so với cái quạt điện thế nào?”. “Bằng tỉ tỉ cái quạt điện” – ông Nghị trả lời.
Khi nghe ông Nghị nói vậy, ông Khanh bê chiếc quạt có 5 số đặt ở góc nhà rồi bật số 5. Ông yêu cầu: “Bác chỉ cần chuyển sức gió của quạt, hoặc lái gió của quạt sang một bên là cuộc thí nghiệm thành công”.
Mọi người cùng vỗ tay tán đồng vì cuộc khảo nghiệm khá đơn giản. Ông
Nghị cũng không thể nghĩ ra lí do gì để từ chối cuộc khảo nghiệm này.
Ông Nghị ngồi xuống nền nhà, mắt nhắm nghiền vận công nhằm vào chiếc
quạt. Ông phóng vã cả mồ hôi mà cái quạt vẫn quay vù vù, thổi bay cả
tóc với tà áo của ông.
Sau khi phóng hết năng lượng, người ngợm mệt nhoài, ông Nghị đành
thú nhận…thua cuộc. Sau vụ đó, không thấy ông Nghị có tuyên bố động
trời nào nữa.
Gặp “siêu nhân” trên tầng trời sao Hỏa
Ngoài những “siêu nhân” hô mưa, đuổi bão, khử ô nhiễm môi trường,
truyền năng lượng chữa bệnh (số “siêu nhân” tuyên bố có khả năng truyền
năng lượng chữa bệnh nhiều vô số kể), còn có “siêu nhân” tuyên bố có
khả năng “đi mây về gió”, chả khác gì Tôn Ngộ Không.
Siêu nhân có khả năng “xuất hồn” kiểu như Tôn Ngộ Không trong Tây Du
Kí là ông Trần Quang Bình, 70 tuổi, ở Hà Nội. Ông này hoang tưởng rằng
ông thường xuyên đi chu du thiên hạ không những ở cõi trái đất mà còn
đủ các cõi do ông tự nghĩ ra.
Ông khỏe thường xuyên “xuất hồn” sang tận tháp Eiffel ở Pháp, để
chứng minh thêm khả năng của mình, với ông chu du trái đất chưa đủ mà
ông còn bay lên tận mặt Trăng, sao Hỏa! Hoặc ông có thể xuất hồn để
biết về quá khứ hàng ngàn năm, hoặc xuất hồn xuống thế giới âm phủ xem
ma qủy sống thế nào.
Ông Khanh yêu cầu ông Bình xuất hồn sang tháp Eiffel, thì thấy ông
ta “xuất” đi một lúc, khi quay về, tả ngôi tháp khá tận tường. Rồi ông
ta tiếp tục xuất hồn về chùa Đậu mấy trăm năm về trước, sau đó tả vanh
vách: “Tôi nhìn thấy thiền sư Vũ Khắc Trường và Vũ Khắc Minh ngồi
thiền trên giàn hỏa. Các đệ tử ngồi dưới sân. Hơi nóng và khói từ từ
bốc lên. Một tuần sau cơ thể từ từ khô đét lại và tồn tại cho đến ngày
nay”.
Nghe thấy ông Bình tả thế, ông Khanh đã thấy nhảm nhí và phản khoa
học rồi. Để làm khảo nghiệm, ông Khanh chuẩn bị hai chiếc camera rồi
cài đặt đồng hồ hiện lên màn hình. Ông Khanh đề nghị các nhà khoa học
mang một chiếc đặt trong phòng khách nhà ông Bình, một chiếc quay cuộc
khảo nghiệm.
Ông Khanh nói: “Tôi không yêu cầu bác xuất hồn lên sao Hỏa, chỉ
cần xuất hồn về nhà bác, tính ra đường chim bay có 2 cây số, như vậy
không thể nói hồn bác đi nhầm đường vào nhà khác được. Sẽ có một nhà
khoa học làm việc ở nhà bác.
Bác hãy xuất hồn về và kể những việc làm của họ”.
Ông Bình nhắm mắt… dẫn hồn về nhà mình và tả rành rọt mọi thứ. Nào
là ông A đang đi lại, cô B ngồi uống nước, anh C đi vào nhà vệ sinh.
Cuộc khảo nghiệm xuất hồn kết thúc. Chiếc camera được mang về. Hai
chiếc camera được cắm vào 2 tivi và cùng chạy lại cuốn băng. Thời gian
hiện trên màn hình của hai chiếc đều trùng khớp.
Màn hình ghi lại lời ông Bình tả thao thao bất tuyệt. Nhưng màn hình
kia thì chỉ thấy có một ngôi nhà trống trơn. Chẳng có bóng người nào.
Ông Bình thừa nhận đấy đích xác là ngôi nhà mà gia đình ông đang ở.
Cuốn băng chạy chưa hết, mọi người nhìn lại không thấy bóng dáng ông
Bình đâu cả. Hóa ra ông đã lặng lẽ rút êm khi nào, mà mọi người mải mê
xem mà không để ý đến ông.
…đến “dĩ nhân” làm sạch nước Hồ Tây
Khi tôi đặt vấn đề tìm hiểu về những dĩ nhân có khả năng làm việc
của Chúa, ông Khanh đã cung cấp cho tôi một số bài báo đã viết rất kỹ
về trường hợp ông Nguyễn Văn Thanh ở Hà Nội. Ông cũng từng học cảm xạ,
và không biết ông đo lắc thế nào, bỗng đến một ngày đẹp trời, ông hùng
hồn tuyên bố, ông có khả năng làm sạch nước Hồ Tây chỉ bằng con lắc và
tốn kém chỉ 1000 đồng. Thời điểm đó, cả Hà Nội đang xôn xao với dự án
mấy chục triệu usd để làm sạch nước Hồ Tây, thì khả năng của ông Thanh
quả thật rất đúng lúc và hợp thời.
Thí nghiệm mà ông Khanh đưa ra hết sức đơn giản, với 3 chén nước
tinh khiết. Ông vắt 1 quả chanh cho vào chén thứ nhất, nhỏ vài giọt dầu
gió vào chén thứ hai, còn chén thứ 3 ông để nguyên nước trắng. Ông yêu
cầu “siêu nhân” Nguyễn Văn Thanh dùng năng lượng khử mùi chén có dầu
gió đang bốc mùi ngào ngạt và khử màu đục của chén nước bị vắt quả
chanh. Khi nào hai chén nước trong suốt và không có mùi như chén thứ 3
thì sẽ làm khảo nghiệm tiếp.
Ông Thanh đã dùng con lắc để phóng năng lượng cảm xạ suốt 3 giờ đồng
hồ mà chẳng ăn thua. Chén nước chanh vẫn đục, chén nước dầu gió vẫn bốc
mùi. Vậy là, cuộc khảo nghiệm thành công, còn khả năng của “siêu nhân”
Nguyễn Văn Thanh thì từ đó đi vào dị vãng.
Theo lời ông Khanh, nhưng người có tuyên bố động trời, làm được
những việc phi thường hầu hết đều là những người mắc bệnh hoang tưởng.
Họ có thể là tri thức, là người bình thường nhưng vì môn cảm xạ học,
khai mở huyệt đạo không đúng cách nên bị “tẩu hỏa nhập ma”.
Nhiều người chỉ vì đọc lắm sách thần bí, sách luyện công nhảm nhí,
rồi tập luyện theo, nên bị ám thị, viễn tưởng rằng mình có năng lượng
siêu phàm. Căn bệnh của những người này sẽ mỗi ngày một nặng thêm, nếu
không được điều trị kịp thời, đúng cách.
Ở góc độ khác, tôi chỉ muốn chia sẻ một kinh nghiệm để chúng ta tránh
đi quá xa và đừng quá tin vào những điều mơ hồ có phần hoang tưởng,
phần nhiều là hoang tưởng, phần khác là do bị ma vương hay trong dân
gian gọi là âm binh điều khiển theo kiểu “tầu hỏa nhập ma”, cũng có
hiện tượng khác đó là mạo xưng để trục lợi bằng cách lừa người cả tin,
hoặc người có sự hiểu biết còn mơ hồ, chưa sâu, nên khi “thuyết pháp”
các vị “siêu nhân” này thường đưa vào đủ học thuyết, mà không học
thuyết nào đúng cả, đó chỉ là một mớ hổ lốn.
Quả thật, như Đức Phật đã dạy, nếu chúng ta có niềm tin mà không có lý
trí, trí tuệ để tin thì niềm tin đó dễ dẫn đến mù quáng, mê tín.
Kết luận
Với những câu chuyện tâm linh khi nghe kể dù trực tiếp hay gián tiếp
thì hãy cố gắng kiểm chứng, không vội tin ngay, dù người kể lại cho
mình là một cựu quan chức đã về hưu, một nhà khoa học, hay bất kỳ ai.
Những câu chuyện trên, nếu không chịu khó tìm hiểu về mặt khoa học
là mình đã tin vội vàng và thiếu thực tế, mặc dù nghe qua thì rất có lý
và cũng rất tâm linh. Vì bản thân ít nhiều những nhân vật kể trên, cũng
có những khả năng ngoại cảm nhất định, nhưng thường thì có một mà họ
hoang tưởng ra thành “siêu nhân” và có những “phép lạ”.
Thực tế không có phép lạ nào cả, nếu chúng ta chịu khó tìm hiểu về
Phật pháp, chúng ta sẽ tự có lời giải cho bản thân mà không cảm thấy lạ
lẫm gì những chuyện mà những năm qua rộ lên về khả năng của các nhà
ngoại cảm.
Khả năng ngoại cảm dù có thật, cũng không có gì là thần bí và siêu
nhiên cả, nếu đã nắm được bí quyết Phật pháp và có sự am hiểu Phật
pháp chúng ta sẽ nhìn sự việc đơn giản hơn và tránh màu sắc huyền bí,
mê tín dĩ đoan.
Còn nữa
Kỳ 1I Kỳ 2I Kỳ 3 I Kỳ 4 I Kỳ 5 I Kỳ 6 I Kỳ 7
* Bài viết là cứ liệu thực tế của tác giả, có tham khảo và sử dụng tư liệu do UIA và Trung tâm NCTNCN cung cấp.
Giới Minh