LỜI TỰA
Tôi được xuất gia lại, phải trãi qua rất nhiều khó khăn mới đạt thành
mục đích. Nay tôi xin chân thành tri ân vị ân sư hiện tại thế phát cho
tôi là Đông Công Lão Nhân, Ngài đã dốc hết tâm lực giúp đỡ và thành tựu
cho tôi, nên trong suốt 10 năm tòng quân, niệm niệm tôi chẳng hề quên
khôi phục thân phận xuất gia. Tôi cũng xin tỏ lòng cảm kích Nam Đình
Trưởng lão, Ngài từ thỉ chí chung yêu thương ủng hộ và khích lệ tôi.
Chính vì cảm thấy sâu xa nhân duyên xuất gia này là đáng quý, mà tôi
lập chí muốn làm một Phật tử thanh tịnh ở địa vị thấp nhất. Muốn được
thanh tịnh, trừ việc học giới trì giới ra, không còn phương pháp nào tốt
hơn. Vì giới luật là phương thuốc phòng ngừa sự hư đốn duy nhất trong
sinh hoạt của người Phật tử. Đây là động cơ khiến tôi học tập giới luật.
Quyển sách này được hoàn thành, tôi xin cảm tạ Trúc Mai Lão Nhân hiện
ở Nam Dương. Ngài đã khích lệ tôi rất nhiều. Lúc tôi ở Nam Dương, sau
khi cho đăng phần tự luận của sách này trên báo Vô Tận Đăng, tôi nhận
được 10 Mỹ kim do Ngài gửi đến và nói hãy ấn hành phần ấy để lưu thông.
Tôi còn tiếp nhận được lời Ngài hứa, khi tôi viết xong bộ Giới Luật Học
này, nếu không có năng lực xuất bản, Ngài giúp tôi phương tiện để ấn
hành.
Đây là một sự khích lệ rất quý báu, từ đó tôi một mạch nghiên cứu và
viết quyển sách này. Đồng thời cũng là sự thí nghiệm của tôi, bởi vì
giới luật là một môn học vốn khô khan mà lại phiền toái. Đến nỗi từ cận
thế đến nay trở thành môn học của Phật giáo không được mọi người để ý
đến. Dẫu có người nghiên cứu cũng không thoát khỏi cái không khí cổ xưa,
phần nhiều theo lề lối cũ khiến cho người ta khó hiểu, thậm chí phê
bình lệch lạc.
Nhân đây, tôi muốn làm thử sống lại giới luật bằng phương pháp nghiên
cứu mới, không câu nệ theo xưa, dùng lối văn giản dị, đem nội dung của
giới luật, phối hợp với quan niệm của bao thời đại trước bằng cách tỷ
giảo thông thường cho mọi người dễ hiểu.
Đương nhiên, mục đích của tôi khi đem các vấn đề chủ yếu trong giới
luật học ra để giới thiệu và khai thông, tuy là cần sự phổ thông, song
vẫn không làm cho người nhàm chán. Do đó, trong quyển sách này, khi
trưng dẫn các tư liệu trọng yếu của các bộ luật và chú sớ, đều có ghi rõ
xuất xứ để tiện cho độc giả nghiên cứu tham khảo. Chỉ e người đọc không
hiểu nguyên văn và những danh từ chuyên môn dẫn trong sách, nên chúng
tôi có mở dấu ngoặc đơn để ghi chú.
Vì yêu cầu của thực tế, và vì giới hạn của các thiên trong quyển
sách, nên quyển sách này trừ các thiên nói về Tam Quy, Ngũ giới, Bát
giới, Thập giới rất là tỉ mỉ, còn Cụ túc gới và Bồ tát giới chỉ giới
thiệu cương yếu, do đó mà tên sách này có hai chữ cương yếu. Tuy nhiên
như vậy, Cụ túc giới và Bồ tát giới cũng chiếm hơn hai phần năm nội dung
quyển sách này, đối với giới luật, người đọc cũng có một sự hiểu biết
tương đối rõ ràng.
Tính chất của sách này, ngoài sự phổ thông nghiên cứu, còn là thực
dụng nữa. Nội dung quyển sách này, trừ Thức xoa ma ni giới và Cụ túc
giới ra, các giới đều được giới thiệu và ghi rõ về nghi thức thọ giới
với tính cách thiết thực, đơn giản, rõ ràng, rất thích ứng với nghi thức
thọ giới phổ thông; cùng nguồn gốc tính chất ý nghĩa tác dụng của các
thứ giới luật, cho đến vì sao cần phải thọ giới? Thọ giới như thế nào?
Sau khi thọ giới phải làm sao? Do đó, đối tượng của sách này là các Phật
tử đã thọ các giới pháp và cũng là những độc giả đang chuẩn bị thọ các
giới pháp.
Có thể nói, trên đại thể thì sách này chịu ảnh hưởng nhiều của hai vị
Đại sư là Ngẫu Ích và Hoằng Nhất, song không hoàn toàn theo đường lối
của các Ngài, cho đến cũng không hoàn toàn đứng trên lập trường tông Nam
Sơn (của Ngài Đạo Tuyên). Bởi vì nhìn từ trên bản chất của giới luật,
thì giới luật thuộc về của chung Phật giáo, giới luật là phép tắc cho
toàn thể Phật tử cùng nhau tuân giữ, chứ không phải chỉ dành riêng cho
một tông phái nào.
Hẳn nhiên, trong bộ sách này có quan điểm cá nhân của tôi, song vấn
đề tôi nói, tôi đều cố gắng trình bày một cách khách quan những quan
điểm ấy theo yêu cầu của người đọc, và tôi dám khẳng định là những điều
trình bày trong bộ sách này đều có căn cứ. Nhưng do trình độ học vấn của
tôi thiển cận, nên sự cống hiến cho sách này có hạn, nếu như có một
chút giá trị, là quy công về ân đức của Tam bảo và sự khích lệ của Thầy,
bạn. Như có hậu quả không tốt, đều là lỗi của tác giả. Kính mong được
sự chỉ dạy, tôi vô cùng cảm kích.
Viết tại Quang Phòng, Chùa Triêu Nguyên,
Ngày 25 tháng giêng (PL. 2509)
HT. THÁNH NGHIÊM