Thành kính đảnh lễ Giác Linh Hòa Thượng Bổn Sư thùy từ chứng giám
Đồi Trại Thủy ngày buồn đêm thảm
Chùa Long Sơn ảm đạm màu tang
Thầy về lại chốn Lạc Bang
Đàn con trong cảnh bàng hoàng ngẩn ngơ.
Nhớ Giác Linh xưa
Từ thuở khai sơn
Mái chùa tranh vách đất
Nằm cạnh ven rừng
Linh địa chốn Già Lam
Rồi từ dạo đó
Thầy nuôi chí xuất trần thượng sĩ
Ngày muối dưa cơm hẩm thuở cơ hàn
Sớm công phu Lăng Nghiêm năm đệ từng hàng
Chiều bái sám gọi nhơn thiên câu hội.
Phước duyên tích tụ làu làu
Trí tánh ngần soi tỏ tỏ
Hương thơm giới đức như vầng trăng soi ngõ
Từng bước chân thành thạch trụ Tòng lâm.
Thầy không đi học
Chữ nghĩa thế trần
Làm loạn tâm tu mật hạnh.
Khẩu từ chân chánh
Thân hiện oai nghi
Giữ mình giới đức
Bất khả tư nghì
Sạch như băng tuyết lưu ly,
Sáng ngời tâm Phật
Lúc đứng khi đi.
Thầy là tàng cây đại thọ
Rợp mát một đời Tăng Ni
Kể từ thời Chùa xưa nho nhỏ
Cạnh cây Bồ đề xanh um hứng gió
Thầy trồng từ thuở lên mười.
Nhưng giờ đây
Tàng cây Bồ đề không còn nữa
Thầy buồn một thủa ai hay?
Sinh lòng thương xót
Như đóa sen đầy
Thầy cho hương thêm sắc
Như bấy lâu nay.
Người đi qua
Kẻ ở lại
Tâm Thầy luôn đong đầy.
Mặc cho đời áo mão cân đai.
Thầy luôn hiện tướng
Chiếc áo tràng đà chỉ xỏ một tay
Thầy ngồi nơi nhà Thiền
Phật tử sum vầy
Ngày Rằm mồng Một
Mỗi tháng lưng đầy
Có tịnh tài nuôi chúng Tăng ăn học
Mà chẳng lo chi cho Thầy.
Tay nãi vơi đầy
Cam chua chuối ngọt
Cởi chiếc xe đạp đem ngay cho người.
Chẳng giữ trong tay
Những gì Thầy có
Thầy học hạnh buông xả
Bềnh bồng như mây.
Thầy đi tìm hang kiến
Cho đồ ăn thật đầy
Cơm nguội, bánh mì, đường cát
Ấy là việc làm xưa nay.
Thầy thương loài vật
Thầy giúp người ngay
Thầy làm Bồ tát hạnh
Trong cuộc đời này.
Nhưng bạch Thầy!
Thân Đại thọ đã ngã về Tây!
Đàn con ríu rít xé cay nát lòng.
Thầy đi như bóng thu không
Hình hài ẩn hiện lối mòn quạnh hiu.
Vách đá lưng trời
Chùa xưa vắng bóng
Bậc Ân sư muôn thuở nào phai.
Lời vàng thước ngọc
Thầy để lại hôm nay
Cho nghìn sau
Và nghìn sau mãi mãi
Như tấm thân già tứ đại
Hơn 30 năm ngày tháng qua
Thầy ngồi nơi đó!
Chiếc xích đu giờ dường như bỏ ngỏ.
Thầy đã đi và đi mãi không về.
Đàn con buồn tái tê
Giọt sầu rơi xuống trăng thề đầu non.
Long Sơn! Long Sơn!
Tên Chùa Thầy đặt
Hôm nay vẫn còn
Dựa lưng vào vách đá
Trên đỉnh non ngự tọa Kim Thân.
Tâm Thầy như áng phù vân
Đến đi chẳng buộc, ai vầng chẳng lay.
Chúng con ở lại chốn này
Để học và học hạnh Thầy
Nghìn sau vẫn học thân này dù tan.
Kính nguyện Thầy Cao Đăng Thượng Phẩm
Lễ Nhập Kim Quan 20/9/2013
Đệ tử Nguyên Siêu