Chùa Bửu Minh

Xin người hiếu tử lắng khuyên Kịp thì nuôi nấng cho toàn đạo con Kẻo khi sông cạn, đá mòn Phú nga phú ủy có còn ra chi


đồng một khía cá buôi

Cũng mua cho được để nuôi mẹ già

 

Cầm cần rau cá ngược xuôi

Nấu canh rau bợ mà nuôi mẹ già

 

Đói lòng ăn đọt chà là

Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng

 

Thương con tần tảo sớm hôm

Cơm đùm chéo áo, cháo đùm lá môn

 

Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa

Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương

 

Đói lòng ăn trái ổi non

Nhịn cơm nuôi mẹ cho tròn nghĩa xưa

 

Lên chùa thấy Phật muốn tu

Về nhà thấy mẹ công phu chưa đền

 

Chiều chiều xách giỏ hái rau

Ngó lên mả mẹ ruột đau như dần

 

 

Ví dầu con phụng bay qua

Mẹ nói con gà, con cũng nói theo

 

Vẳng nghe chim vịt kêu chiều

Bâng khuâng nhớ mẹ chín chiều ruột đau

 

Thương thay chín chữ cù lao

Tam niên nhũ bộ biết bao nhiêu tình

 

Nuôi con chẳng quản chi thân

Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn

 

Mẹ già ở túp lều tranh

Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con

 

Mẹ già như trái chín cây

Gió đưa mẹ rụng biết ngày nào đây?

 

Mẹ già như chuối ba hương

Như xôi nếp một, như đường mía lau

 

Anh đi vắng cửa vắng nhà

Giường loan gối quế mẹ già ai nuôi?

Cá rô anh chặt bỏ đuôi

Tôm càng bóc vỏ, anh nuôi mẹ già

 

Xiết bao bú mớm bù chì

Đến khi con lớn con đi lấy chồng

Có con đỡ gánh đỡ gồng

Con đi lấy chồng, vai gánh tay mang

 

Còn cha gót đỏ như son

Đến khi cha chết, gót con đen sì  

 

Trông lên thấy đạo cha già

Lòng con tưởng nhớ xót xa rầu rầu

Xa cha lòng những quặn đau

Biết ngày nào mới cùng nhau quây quần

 

Đêm đêm thắp ngọn đèn trời

Cầu cho cha mẹ sống đời với con

 

Ơn cha núi chất trời Tây

Láng lai nghĩa mẹ nước đầy biển Đông

 

Trách ai đặng cá quên nơm

Đặng chim bẻ ná quên ơn sinh thành

 

Ơn cha trọng lắm ai ơi

Nghĩa mẹ bằng trời mang nặng đẻ đau

 

Mẹ cha trượng quá ngọc vàng

Đền bồi sao xiết muôn vàn công ơn

 

Chiều chiều lại nhớ chiều chiều

Nhớ cha, nhớ mẹ chín chiều ruột đau

 

Thương mẹ nhớ cha như kim châm vào dạ

Nghĩ đến chừng nào, lụy hạ tuôn rơi

 

Thuyền không bánh lái thuyền quày

Con không cha mẹ, ai bày con nên

 

Ơn cha nghĩa mẹ trìu trìu

Mưa mai lòng sở, nắng chiều dạ lo

 

Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời

Cầu mong cha mẹ sống đời với con

 

Gió thúc cội thung nhánh tùng khua rúc rắc

Nhớ cha mẹ già ruột thắt gan teo

 

 

Nước chảy ra thương cha nhớ mẹ

Nước chảy vào thương mẹ nhớ cha

 

Lên non mới biết non cao

Nuôi con mới biết công lao mẫu từ

 

Có con mới rõ sự tình

Xưa kia thầy mẹ thương mình thế nao!

 

Ai bưng bầu rượu đến đó phải chịu khó bưng về

Em đang ở hầu thầy mẹ cho trọn bề hiếu trung

 

Công cha như núi Thái Sơn

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

Một lòng thờ mẹ kính cha

Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con

 

1.         Ca dao tục ngữ về công ơn cha mẹ

"Công cha như núi Thái Sơn,

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.

Một lòng thờ mẹ kính cha,

Cho tròn chữ hiếu, mới là đạo con".

 

 

"Công cha nghĩa mẹ cao vời,

Nhọc nhằn chẳng quản suốt đời vì ta.

Nên người con phải xót xa,

Đáp đền nghĩa nặng như là trời cao.

Đội ơn chín chữ cù lao,

Sanh thành kể mấy non cao cho vừa".

 

"Tu đâu cho bằng tu nhà,

Thờ cha kính mẹ mới chân tu".

"Công cha đức mẹ cao dày,

Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ.

Nuôi con khó nhọc đến giờ,

Trưởng thành con phải biết thờ song thân".

"Mẹ già ở tấm lều tranh,

Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con" .

 

Lòng thương cha mến mẹ của người Việt Nam thường hay gắn liền với hiện tượng thiên nhiên, nên chúng ta không thấy làm lạ nhiều câu ca dao đã dùng mặt trời để nói lên lòng thương mến cha mẹ

"Đêm khuya trăng rụng xuống cầu,

Cảm thương cha mẹ dãi dầu ruột đau".

 

 

"Biển Đông còn lúc đầy vơi,

Chớ lòng cha mẹ suốt đời tràn dâng".

 

Cũng vì thương cha mẹ, nên người con không bao giờ quên cầu khẩn Phật Trời cho cha mẹ luôn được sống gần mình

"Đêm đêm khấn nguyện Phật Trời,

Cầu cho cha mẹ sống đời với con".

 

"Ngó lên trời thấy cặp cu đang đá,

Ngó ra ngoài biển, thấy cặp cá đang đua.

Đi về lập miếu thờ vua,

Lập trang thờ mẹ, lập chùa thờ cha".

 

Cha mẹ săn sóc con cho từng miếng cơm manh áo, thời những người con khi cha mẹ về già cũng phải sáng viếng tối thăm, tìm của ngon vật lạ phụng dưỡng cha mẹ 

"Muốn cho gần mẹ gần cha,

Khi vào thúng thóc, khi ra quan tiền".

 

"Ai về tôi gởi buồng cau,

Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy.

Ai về tôi gởi đôi giày,

Phòng khi mưa gió để thầy mẹ đi".

 

Thỉnh thoảng, chúng ta chứng kiến cảnh những người con gái không chịu đi lấy chồng, vì không muốn xa cha mẹ

"Ơn hoài thai, to như bể!

Công dưỡng dục, lớn tựa sông!

Em nguyện ở vậy không chồng,

Lo nuôi cha mẹ, hết lòng làm con".

 

Người con gái đi lấy chồng xa cũng bị quở trách

"Chim đa đa đậu nhánh đa đa,

Chồng gần không lấy, để lấy chồng xa.

Mai sau cha yếu mẹ già,

Bát cơm đôi đũa, chén trà ai dâng?".

 

Mình có hiếu với mẹ cha, thời con cháu mình sẽ có hiếu với mình. Đây là luật đáp ứng thường tình và không vì vậy làm giảm bớt lòng thương mẹ kính cha của người Việt Nam

"Nếu mình hiếu với mẹ cha,

Chắc con cũng hiếu với ta khác gì?

Nếu mình ăn ở vô nghì,

Đừng mong con hiếu làm gì uổng công?".

 

Hay là

"Hiếu thuận sinh ra con hiếu thuận,

Ngỗ nghịch nào con có khác chi!

Xem thử trước thềm mưa xối nước,

Giọt sau, giọt trước chẳng sai gì".

 

"Ở đời ai cũng có lần,

Làm cha mẹ mới biết ơn sinh thành.

Người xưa khó nhọc nuôi mình,

Khác gì mình đã hết tình nuôi con".

 

Người con cũng biết cha mẹ thương con không phải giống nhau, cha có lòng thương của cha, mẹ có lòng thương của người mẹ, nên người con cũng có thể phân biệt

"Mẹ dạy thì con khéo

Bố dạy thì con khôn".

 

"Mồ côi cha, ăn cơm với cá

Mồ côi mẹ lót lá mà nằm".

 

Trong cao dao này, chúng ta đã nhận thấy sự phân biệt của người con về cảm tình đối với cha khác, đối với mẹ khác. Nếu như cha mất thì đã có mẹ săn sóc cho con, cho ăn cơm ăn cá đầy đủ, nhưng chẳng may mẹ mất đi người con mới thật khốn khổ, phảị đi lót lá mà nằm. Và vì vậy nên chúng ta không có lạ gì, khi người con gần mẹ hơn cha, thương mẹ hơn thương cha. Chúng ta cũng đọc rất nhiều câu ca dao và bài thơ tán dương lòng mẹ thương con, lòng con nhớ mẹ

"Lên non mới biết non cao

Nuôi con mới biết công lao mẫu từ".

 

"Ai rằng công mẹ như non,

Thật ra công mẹ lại còn lớn hơn".

 

"Lòng mẹ như bát nước đầy,

Mai này khôn lớn, ơn này tính sao ".

 

"Nhớ ơn chín chữ cù lao,

Ba năm bú mớm biết bao thân tình".

 

"Con ho lòng mẹ tan tành,

Con sốt lòng mẹ như bình nước sôi".

 

"Nuôi con chẳng quản chi thân,

Chỗ ướt mẹ nằm, chỗ ráo con lăn".

 

"Mẹ ngoảnh đi, con dại,

Mẹ ngoảnh lại, con khôn".

 

"Mẹ giàu con có, mẹ khó con không".

 

"Mẹ già như chuối ba hương,

Như xôi nếp một, như đường mía lau" .

 

"Bồng cho con bú một hồi,

Mẹ đã hết sữa, con vòi con la".

 

"Nuôi con buôn tảo bán tần,

Chỉ mong con lớn nên thân với đời.

Những khi trái nắng trở trời,

Con đau là mẹ đứng ngồi không yên.

Trọn đời vất vả triền miên,

Chăm lo bát gạo đồng tiền nuôi con".

 

Vì lòng thương mẹ dạt dào, vì nhớ đến công ơn bú mớm sinh thành, nuôi nấng, nên người con luôn luôn tưởng nhớ đến mẹ

"Chiều chiều ra đứng ngõ sau,

Ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều".

 

"Giữa đêm ra đứng giữa trời,

Cầm tờ giấy bạch chờ lời mẹ răn".

 

"Trải bao gian khổ không sờn,

Muôn đời con vẫn nhớ ơn mẹ hiền".

 

Đối với công ơn trời biển của cha mẹ, các người con luôn tìm cách báo đáp ơn nghĩa nặng và làm tất cả những gì có thể làm được để đền ơn mẹ

"Mẹ già ở túp lều tranh,

Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con".

 

"Tôm càng lột vỏ bỏ đuôi,

Giã gạo cho trắng mà nuôi mẹ già".

 

"Đói lòng ăn đọt chà là,

Nhịn cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng".

 

"Đói lòng ăn trái ổi non,

Nhịn cơm cho mẹ, cho tròn nghĩa xưa".

 

"Dấn mình gánh nước làm thuê,

Miễn nuôi được mẹ quản gì là thân".

 

"Vô Chùa thấy Phật muốn tu,

Về nhà thấy mẹ, công phu chưa đành".

 

"Nuôi con chẳng quản chi thân,

Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn,

Lấý gì đền nghĩa khó khăn,

Lên non xắn đá, xây lăng phụng thờ".

 

"Đây bát cơm đầy nặng ước mong,

Mẹ ôi, đây ngọc với dây lòng.

Đây tình con nặng trong tha thiết,

Ơn nghĩa sanh thành, chưa trả xong".

 

Ai không làm tròn bổn phận người con đối với mẹ, thời bị nghe lời trách móc

"Đi đâu bỏ mẹ ở nhà,

Gối nghiêng ai sửa, chén trà ai dâng".

 

Người con hiểu được tình thương của mẹ đối với con, nhưng công lao mẹ đã trải qua để nuôi con khôn lớn nhất là những hy sinh lo lắng của mẹ chiều chuộng con, săn sóc con, chịu cực chịu khổ vì con, chẳng may người mẹ đã qua đời thì người con đau khổ xót thương là chừng nào.

 

Dù người con thương cha không bằng mẹ, nhưng không phải vậy mà người con quên công ơn của người cha, vì vai trò của người cha rất đặc biệt trong gia đình

"Con có cha như nhà có nóc,

Con không cha như nòng nọc đứt đuôi".

 

"Khôn ngoan nhờ ấm ông cha,

Làm nên phải đoái tổ tông phụng thờ".

 

"Đạo làm con chớ hững hờ,

Phải đem hiếu kính mà thờ từ nghiêm".

 

"Còn cha gót đỏ như son,

Một mai cha chết gót con đen sì".

 

Hình ảnh người cha đã già nhưng vẫn làm lụng nuôi con, cũng để lại trong tâm trí người con một nỗi biết ơn vô hạn

"Cha tôi tuy đã già rồi,

Nhưng còn làm lụng để nuôi cả nhà.

Sớm hôm vừa dấy tiếng gà,

Cha tôi đã dậy để ra đi làm".

 

Đó là hình ảnh cảm động, khi mẹ mất rồi, người cha đóng vai gà trống nuôi con lo cho con uống sữa

"Nghiêng bình mở hộp nút ra,

Con ơi con bú cho cha yên lòng".

 

Tuy vậy, vai trò giáo dục trong gia đình, người cha đặt nặng hơn, và giáo dục thường hay nghiêm khắc hơn như vậy ảnh hưởng tốt đẹp cho người con, khi được một người cha nghiêm minh dạy bảo, có tác dụng hơn người mẹ nhiều

"Mẹ đánh một trăm, không bằng cha ngăm một tiếng” .

 

 

Ca dao tục ngữ về mẹ

 

 

 

Mẹ đần lại đẻ con đần

Gạo chiêm dù giã mấy lần cũng chiêm

Canh tàn gà gáy hết đêm

Làm sao tỏ hết nỗi niềm cho nhau

 

 

 

 

 

 

Mẹ đánh chẳng ngán

Cứ giữ cái thói bánh tráng cùi dừa.

 

 

 

Mẹ đánh một trăm không bằng cha hăm (cha ngăm) một tiếng

 

 

Mẹ ơi đừng đánh con đau

Để con bắt ốc hái rau cho mẹ nhờ

 

 

Mẹ ơi đừng có âu sầu (đánh con đau)

Quay tơ đánh ống làm giầu mấy hơi!

 

 

 

Mẹ ơi chớ đánh con đau

Để con hát bộ làm đào mẹ coi

 

 

 

Mẹ ơi chớ đánh con đau

Để con bắt ốc hái rau cho mẹ nhờ.

 

 

 

Mẹ ơi chớ đánh con hoài

Để con bắt ốc hái xoài cho mẹ xơi (ăn).

 

Mẹ ơi con chẳng lấy dân

Dù xa dù gần lấy khách mà thôi

Lấy khách được mặc áo đôi,

Được đi giày đỏ, được ngồi ghế cao,

Thà rằng ăn cá cho cam,

Lấy khách, con phải để cái đuôi sam trên đầu!

 

Mẹ anh nghiệt lắm anh ơi

Biết rằng có được ở đời với nhau

Hay là vào trước ra sau

Cho cực lòng thiếp cho đau lòng chàng.

 

 

 

Mẹ anh như mẹ người ta

Thì anh có cửa, có nhà từ lâu

Mẹ chồng đối với nàng dâu

Như mèo với chuột có thương nhau bao giờ.

 

Mẹ chồng chẳng nói tốt nàng dâu

Nàng dâu cũng đâu thương mẹ chồng.

 

 

________________________________________

 

________________________________________

Mẹ ơi năm nay con mười tám tuổi rồi

Chồng con chưa có, mẹ thời tính sao?

Con chim khách nó mách có hai bà mối

Mẹ ngồi thách cưới

Tiền chẵn năm quan

Cau chẵn năm ngàn

Lợn béo năm con áo quần năm đôi

 

 

 

Mẹ ơi, năm nay con hai mươi ba tuổi rồi

Chồng con chưa có mẹ thời tính sao?

Com chim khách nó mách có hai bà mối

Mẹ ngồi thách cưới:

Tiền chẵn ba quan

Cau chẵn ba ngàn

Lợn béo ba con áo quần ba đôi

 

 - Mẹ ơi, năm nay con ba mươi hai tuổi rồi

Chồng con chưa có mẹ thời tính sao?

Con chim khách nó mách có hai bà mối

Mẹ ngồi thách cưới

Tiền chẵn một quan

Cau chẵn một ngàn

Chó béo một con áo quần một đôi

 

 - Mẹ ơi, năm nay con bốn mươi ba tuổi rồi

Chồng con vẫn hoàn chưa có ... mẹ thời … Mẹ thời ... cho không.

 

 Mẹ ơi sinh trai mà chi (con trai làm chi)

Đầu gà má lợn đem đi cho người

Mẹ sinh con gái như tôi,

Đầu gà má lợn mẹ ngồi mẹ ăn!

 

 Mẹ ơi vãi chài xa xa

Kẻo con cá lóc nhảy qua bên bàu

 

Mẹ (Má) khen con mẹ (má) chính chuyên

Chính chuyên với mẹ (má), nó hiền với trai

Mẹ (Má) ơi con mẹ (má) hư rồi

Đừng cho trang điểm, phấn dồi uổng công.

 

 Mẹ anh lội bụi lội bờ

Sao anh áo lụa quần tơ ngày ngày

Mẹ anh bụng đói thân gầy

Sao anh vui thú mâm đầy cỗ cao

Mẹ anh như tép lao xao

Sao anh lấp lánh như sao trên trời

Mẹ anh quần quật một đời

Sao anh ngoảnh mặt anh cười cợt hoa

 

 Mẹ anh mua trầu mua phải lá đa

Mẹ anh mua gà mua phải cuốc con

Đắng cay như ngậm quả bồ hòn,

Chát chua như ngậm quả sung non, nhậm mồm!

 

Mẹ anh năm lọc bảy lừa

Mua cam phải quýt, mua dưa phải bầu

Mua kim mua phải lưỡi câu

Mua mật phải dầu, cực lắm anh ơi !

 

Mẹ bồng con lên ngồi cầu Ái Tử

Vợ (Gái) trông chồng đứng núi Vọng Phu

Biết răng chừ bóng xế trăng lu (Tây cù)

Giả như con ve ve nó kêu mùa hạ

Biết mấy thu mới gặp chàng

 

Mẹ bồng con lên ngồi cầu Ái Tử

Gái trông chồng đứng núi Vọng phu

Một mai bóng xế trăng lu

Ve kêu mùa hạ, biết mấy thu mới gặp chàng!

 

Mẹ chồng dữ mẹ chồng chết

Nàng dâu có nết nàng dâu chừa

 

Mẹ chồng là lông con lợn

Bố chồng là tượng mới tô.

Nàng dâu mới về là bồ đựng chửi

 

 

 

Mẹ chồng là mẹ chồng tôi

Năm bảy cái quạ nó lôi mẹ chồng.

Mẹ chồng là trợn mắt lên

 

 Mẹ chồng nàng dâu

Chủ nhà, người ở yêu nhau bao giờ

 

 Mẹ cha là biển là Trời

Làm con sao dám cãi lời mẹ cha

 

 Mẹ cha trượng quá khuôn (ngọc) vàng

Đền bồi sao xiết muôn vàn công ơn

 

 Mẹ cho bú mớm nâng niu

Tội Trời thì chịu, chẳng yêu bằng chồng

 


Mẹ còn chẳng biết là may

Mẹ mất mới tiếc những ngày làm con

 

 

Mẹ còn là cả trời hoa

Cha còn là cả một tòa kim cương

 

Mẹ con một lần da đến ruột

 

Mẹ cú con tiên mẹ hiền con xục xạc

 

Mẹ dạy thì con khéo bố dạy thì con khôn

________________________________________

 

 

 

________________________________________

Mẹ em đẻ em trong bồ

Anh nghĩ chuột nhắt, cũng vồ được em

 

 

 

Mẹ em đẻ em trong bồ

Anh nghĩ chuột nhắt, anh vồ đứt đuôi

 

 

 

Mẹ em đẻ em trong buồng

Ngón tay tháp bút mặt vuông chữ điền.

Càng nhìn càng thấy thêm duyên

Càng đẹp nhan sắc càng hiền nết na

 

 

 

Mẹ em đẻ em trong chum

Lấy nắp đậy lại, khăn dum bọc ngoài (ngoài trùm vải nâu)

 

 

 

Mẹ em đẻ em trong chum

Nắp vàng đậy lại, khăn vuông trùm ngoài

Khăn vuông phải nắng thì phai

Củ nâu phải nắng thì mài chẳng ra

 

 

 

Mẹ em đi chợ đường trong

Mua em cây mía vừa cong vừa dài,

 

Mẹ em đi chợ đường ngoài,

Mua em cây mía vừa dài vừa cong.

 

 

 

Mẹ em dọn chõng bán hàng

Nhặt từng đồng kẽm còn sang nỗi gì.

 

 

 

Mẹ em hằng vẫn khuyên răn

Làm thân con gái chớ ăn trầu người

 

 

 

Mẹ em khéo đẻ em ra

Đẻ em gốc bưởi cho ta đèo bồng

 

 

 

Mẹ em khéo đẻ em ra

Đẻ em mười bốn, đẻ ta hôm rằm.

Đi đâu mà vội mà nhầm

Sao em chẳng đợi trăng rằm cho trong.

 

 

 

 

 

Mẹ em năm lọc bảy lừa

Mua gà hóa quốc, mua dưa hóa bầu

 

 

 

Mẹ em thấy của thì tham

Hang hùm cứ tưởng hang vàng ép con.

Nói ra thẹn với nước non

Ngậm vào cay đắng lòng con đêm ngày

 

 

 

Mẹ em tham bạc tham vàng

Ép em vào chốn cơm rang gạo nồi

Ra đường em chẳng được tươi

Nghĩ đến thân phận, nước mắt rơi hàng hàng.

 

 

 

Mẹ em tham gạo tham gà

Đem (Bắt) em gả bán cho nhà cao sang

Chồng em thì thấp một gang

Vắt mũi chưa sạch, ra đàng đánh nhau

Nghĩ mình càng tức càng đau

Trách cha trách mẹ tham giàu tham sang

 

 

 

Mẹ em tham lợn béo mùi

Để anh chểnh mảng như nồi cơm rau

Vắt tay mà (nằm) nghĩ trước sau

Thịt lợn chóng chán, canh rau mát lòng.

 

 

 

Mẹ em tham thúng xôi rền (dền)

Tham con lợn béo, tham tiền Cảnh Hưng.

Em đã bảo mẹ rằng đừng

Mẹ hấm (lườm) mẹ hứ (nguýt) mẹ bưng ngay (xôi) vào

Bây giờ chồng thấp vợ cao

Như đôi đũa lệch so sao cho bằng (vừa).

 

 

 

Mẹ em tham việc tiếc công

Cầm duyên em lại tiết thu đông muộn màng.

 

 

 

Mẹ gà con vịt

 

 

 

Mẹ gà con vịt chít chiu

Mấy đời dì ghẻ mà yêu (nâng niu)con chồng

 

Mẹ ghẻ con chồng

Mẹ già đầu bạc như tơ

Lưng đau con đỡ, mắt lờ con nuôi

 

Mẹ già ở túp lều tranh

Đói no chẳng biết, rách lành chẳng hay

 

 

 

Mẹ già ở túp liều tranh

Sớm thăm tối viếng cho đành lòng em

Lòng son dạ sắt càng thêm

Lòng đà trăng gió ai tìm thấy ai.

 

 

Mẹ già bất khả viễn du

Anh đi chơi cho cách mấy

Tối công phu anh cũng phải về

Mẹ già bú mớm nâng niu

Tôi trời đành chịu không yêu bằng chồng.

 

 

 

Mẹ già hết gạo treo niêu

Mà anh khăn đỏ khăn điều vắt vai

 

 

 

Mẹ già là mẹ già anh

Em vô bảo dưỡng cá canh cho thường

 

 

 

Mẹ già lo bảy lo ba

Lo cau trổ muộn, lo già hết duyên

 

 

 

Mẹ già như ánh trăng khuya

Dịu dàng soi tỏ bước đi con hiền

 

 

 

Mẹ già như bắp khô bao

Sao anh không kiếm nơi nào đỡ tay ?

 

 

 

Mẹ già như chuối ba hương

Như xôi nếp một, như đường mía lau

 

 

 

 

 

Mẹ già như chuối chín cây

Gió đưa mẹ rụng, con rày mồ côi

 

 

 

Mẹ già như chuối chín cây

Mong sao dâu được mỗi ngày mỗi ngoan.

 

 

 

Mẹ già như chuối chín cây

Sao đấy chẳng liệu cho đây liệu cùng.

Khế với sung, khế chua sung chát

Mật với gừng, mật ngọt gừng cay

Đấy với đây chẳng duyên thì nợ

Đấy với đây chẳng vợ thì chồng.

Dây tơ hồng chẳng xe đã mắc

Rượu quỳnh tương chưa nhắp đã say

Lo đêm rồi lại lo ngày,

Ở sao hiếu thảo cho tày phận con.

Ca dao tục ngữ về mẹ

 

Mẹ ơi đừng đánh con đau
Để con bắt ốc hái rau mẹ nhờ
Mẹ ơi đừng có âu sầu
Quay tơ đánh ống làm giầu mấy hơi!

 

Mẹ ơi chớ đánh con đau
Để con hát bộ làm đào mẹ coi

 

Mẹ ơi chớ đánh con hoài
Để con bắt ốc hái xoài mẹ xơi (ăn).

 

Mẹ ơi con đã có thai
Con ơi, mẹ cũng được vài tháng nay

 

Mẹ ơi con chẳng lấy dân
Dù xa dù gần lấy khách mà thôi
Lấy khách được mặc áo đôi,
Được đi giày đỏ, được ngồi ghế cao,
Thà rằng ăn cá cho cam,
Lấy khách, con phải để cái đuôi sam trên đầu!

 

Mẹ anh lội bụi lội bờ
Sao anh áo lụa quần tơ ngày ngày
Mẹ anh bụng đói thân gầy
Sao anh vui thú mâm đầy cỗ cao
Mẹ anh như tép lao xao
Sao anh lấp lánh như sao trên trời
Mẹ anh quần quật một đời
Sao anh ngoảnh mặt anh cười cợt hoa

 

Mẹ ơi con muốn lấy chồng
Con ơi, mẹ cũng một lòng như con!

 

Mẹ anh nghiệt lắm anh ơi
Biết rằng có được ở đời với nhau
Hay là vào trước ra sau
Cho cực lòng thiếp cho đau lòng chàng.

 

Mẹ anh như mẹ người ta
Thì anh có cửa, có nhà từ lâu
Mẹ chồng đối với nàng dâu
Như mèo với chuột thương nhau bao giờ.

 

Mẹ đần lại đẻ con đần
Gạo chiêm dù giã mấy lần cũng chiêm
Canh tàn gà gáy hết đêm
Làm sao tỏ hết nỗi niềm cho nhau

 

Mẹ đánh một trăm không bằng cha hăm một tiếng

 

Mẹ ơi năm nay con mười tám tuổi rồi
Chồng con chưa có, mẹ thời tính sao?
Con chim khách nó mách có hai bà mối
Mẹ ngồi thách cưới
Tiền chẵn năm quan
Cau chẵn năm ngàn
Lợn béo năm con áo quần năm đôi

 

Mẹ ơi, năm nay con hai mươi ba tuổi rồi
Chồng con chưa có mẹ thời tính sao?
Com chim khách nó mách có hai bà mối
Mẹ ngồi thách cưới:
Tiền chẵn ba quan
Cau chẵn ba ngàn
Lợn béo ba con, áo quần ba đôi

 

- Mẹ ơi, năm nay con ba mươi hai tuổi rồi
Chồng con chưa có mẹ thời tính sao?
Con chim khách nó mách có hai bà mối
Mẹ ngồi thách cưới
Tiền chẵn một quan
Cau chẵn một ngàn
Chó béo một con áo quần một đôi

 

- Mẹ ơi, năm nay con bốn mươi ba tuổi rồi
Chồng con vẫn hoàn chưa có ... mẹ thời … Mẹ thời ... cho không.



Mẹ ơi sinh trai mà chi (con trai làm chi)
Đầu gà má lợn đem đi cho người
Mẹ sinh con gái như tôi,
Đầu gà má lợn mẹ ngồi mẹ ăn!

 

Mẹ ơi vãi chài xa xa
Kẻo con cá lóc nhảy qua bên bàu

 

Mẹ (Má) khen con mẹ (má) chính chuyên
Chính chuyên với mẹ (má), nó hiền với trai
Mẹ (Má) ơi con mẹ (má) hư rồi
Đừng cho trang điểm, phấn dồi uổng công.

 

Mẹ anh mua trầu mua phải lá đa
Mẹ anh mua gà mua phải cuốc con
Đắng cay như ngậm quả bồ hòn,
Chát chua như ngậm quả sung non, nhậm mồm!

 

 

sưu tầm


©2010 -2024  Chùa Bửu Minh | Homepage